Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Khi núi tuyết rung chuyển, Cách Đới đang leo lên một cách khó khăn thì Quỳnh đưa một sợi dây thừng về phía gã, ý bảo gã hay cầm lấy mà leo lên.
Cách Đới hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã hiểu bèn nằm lấy dây thừng.
Quỳnh mở lời: "Đừng hiểu lầm, tao chỉ không muốn bị mày ngáng chân sau mà thôi."
Cách Đới không nói gì, chỉ hơi ngớ người.
Nguyên Trạch th* d*c, tầm mắt rơi vào Hòa Ngọc đang gần như bị Trấn Tinh và Vạn Nhân Trảm tranh nhau để kéo lên trên, ánh mắt đầy phức tạp: "Hòa Ngọc, có nhớ lần leo núi tuyết trước kia không, vừa mới leo được một lúc, đã bị đôi mắt xanh đụng trúng rồi rơi xuống ấy..."
Cách Đới: "Huhu -- Tôi vẫn nhớ lần đó, Hòa Ngọc rất hận chúng ta, còn để cho Hàn Băng thú dày vò chúng ta một trận ra trò."
Hòa Ngọc đáp đất, mặt không cảm xúc nói: "Cảm ơn, lúc đó mấy người còn đang truy sát tôi đấy."
So với sự nhân nhượng của cậu, đám người này còn không đáng làm người.
Nghe vậy, Trấn Tinh sờ sờ cánh mũi: "Lúc đó mọi người vẫn chưa quen nhau mà."
Đoàn Vu Thần trở nên hoảng hốt: "Lật mặt ghê thật đấy."
Khi đó bọn họ còn là kẻ thù của nhau, phòng bị lẫn nhau, sau khi bị Hòa Ngọc lừa qua một lần, còn thành lập một "Biệt đội báo thù", chuẩn bị để trừ khử Hòa Ngọc... Còn ở hiện tại, bọn họ đã tín nhiệm và ỷ lại vào Hòa Ngọc, cũng đã yên tâm giao phía sau của mình cho cậu và những người bên cạnh.
Bọn họ đều đã thay đổi rất nhiều.
Hòa Ngọc: "Theo hướng tích cực mà, có đúng không?"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều phì cười.
Lúc này Vạn Nhân Trảm đã leo tới đỉnh núi, bèn quay đầu lại hô lớn: "Này, sao chúng mày còn không mau lên đây?"
Hét xong, gã lại nhìn về phía Hòa Ngọc, cười xán lạn: "Hòa Ngọc, mau tới đây, để tao bế mày lên!" Vì để tăng cơ hội tiếp xúc với Hòa Ngọc, gã đã kiên quyết xung phong làm người đi đầu. Mà một người có cơ thể đã qua biến đổi như gã, quả thực là vượt trội hơn người. Vào những lúc không được sử dụng trang bị, thì với tố chất cơ thể như vậy, Vạn Nhân Trảm chắc chắn là người mạnh nhất.
Cả đoàn người chậm rãi leo lên, cùng giúp đỡ nhau lên tới nơi.
Khi gần tới đỉnh núi, dường như là do có ám ảnh tâm lý trước đó, Eugene thấp giọng nói: "Xem tình huống trước đã, đừng vội vã leo lên, nhỡ đâu lại có Hàn Băng thú hay là cái gì gì đó thì sao..."
Trấn Tinh gật đầu, cùng Nguyên Trạch kiểm tra xung quanh, nhìn về phía trước. Sau đó, hai người bị làm cho giật mình.