Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Không, nó không phải là một Hàn Băng thú thực sự, mà là một con Hàn Băng thú được tạo thành từ tuyết.
Trấn Tinh và Nguyên Trạch có những ký ức rất “sâu đậm” về phó bản thiên đường băng tuyết.
Có một "Hàn Băng thú" trên đỉnh núi.
Vào thời điểm đó, Hòa Ngọc đã làm một con gần như giống hệt Hàn Băng thú cho Mèo lớn, điều này làm cho Hàn Băng thú rất phấn khích.
Thời gian trôi nhanh, Hàn Băng thú không còn, đã vượt qua tới bốn phó bản, trải qua vô số lần sống chết. Bây giờ họ lại nhìn thấy hình ảnh giống hệt như vậy ở trên núi tuyết, như thể thời gian quay ngược về quá khứ, ký ức chồng lên nhau.
"Nó" còn ngậm một bông hoa trong miệng, nếu nhìn kỹ, rõ ràng đó là một bông hoa hàn băng.
"Hàn Băng thú..." Eugene lẩm bẩm.
Nỗi sợ hãi khi bị Hàn Băng thú vờn đuổi khiến gã theo bản năng nhìn xung quanh. Đỉnh núi là một vùng đất trống bằng phẳng, nhỏ hơn rất nhiều so với "Thiên đường băng tuyết", liếc mắt liền có thể nhìn thấy điểm cuối. Chỉ có một con Hàn Băng thú làm bằng tuyết này, ngoài nó ra, không có gì khác.
Không một ai, không một âm thanh.
Vạn Nhân Trảm cũng ló đầu ra, nhìn kỹ một chút, sau đó cau mày nói: "Nơi này không có người, là ai làm ra con Hàn Băng thú này vậy? Hơn nữa nhìn hình dạng này, xem ra là chưa được một ngày."
Trên núi đang có tuyết rơi, nếu như Hàn Băng thú này được làm từ lâu rồi thì nhất định sẽ bị tuyết vùi lấp, không thấy được hình dạng cụ thể. Bây giờ họ còn có thể nhìn thấy hình dạng đại khái, nói cách khác, Hàn Băng thú này được tạo ra chưa lâu, cùng lắm là được một ngày.
Một ngày trước, hoặc vài giờ trước, ai đó hoặc một sinh vật nào đó đã làm ra con Hàn Băng thú này ở đây.
Kẻ nặn ra một con Hàn Băng thú, còn ngậm bông hoa trong miệng...
Tốt lắm, nhất định là người có đôi mắt màu xanh làm ra.
Đột nhiên, ánh mắt của Vạn Nhân Trảm hơi thay đổi.
Lại là anh ta? Sao cứ đeo bám dai dẳng thế nhỉ?
Cho dù bọn họ biết danh tính của người kia, biết anh là thần tượng của bọn họ, nhưng nghĩ đến mỗi hành động của đối phương đều là “trêu ghẹo” Hòa Ngọc, tâm tình lại không được tốt cho lắm.
Đến nỗi thái độ của gã đối với Ly Trạm, người có đôi mắt xanh không mấy thân thiện.
"Hừ, có thể nặn ra Hàn Băng thú, sao lại còn trốn đi không muốn gặp người chứ?" Vạn Nhân Trảm châm chọc nói.
Hòa Ngọc nghe thấy từ "Hàn Băng thú" thì giật mình, sau đó ngẩng đầu lên: "Để tôi xem xem."
Vạn Nhân Trảm, Trấn Tinh và Eugene đứng thẳng cũng chỉ có thể ló một cái đầu ra. Hòa Ngọc kiễng chân lên nhưng vẫn không thể nhìn thấy...
Sắc mắt của cậu lập tức không dễ nhìn.
"Tên thấp bé, mày không thấy sao?" Vạn Nhân Trảm vẫn luôn chú ý tới cậu, nhìn thấy cảnh này nhướng mày.
Hòa Ngọc: "..."
Sắc mặt trở nên tối sầm lại.
Cậu rất không thích người khác gọi cậu là tên thấp bé!
Cậu thật sự không thấp, chỉ là bởi vì một đám chiến sĩ Liên Bang quá cao to mập mạp.