Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 453

Trước Tiếp

Quỷ: Mày giết tao đi 1
Thủ đoạn của Tô Cẩm từ trước đến nay vẫn luôn trực tiếp, một tay cô kéo con lệ quỷ kia từ trong mộng Nguyên Tinh Nhị ra ngoài.
Đèn trong phòng ngủ lúc này cũng đã bật lên, chỉ thấy trên mặt đất đang có một con lệ quỷ đen như mực.
Lệ quỷ còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị người ta tóm lấy…Mà rõ ràng nó chỉ là một phân thân giấu ở trong mộng của Nguyên Tinh Nhị, tại sao có thể dễ dàng bị kéo ra tới hiện thực như vậy?
Lệ quỷ nhất thời ngơ ngác, vừa rồi suýt chút nữa nó đã kéo được Nguyên Tinh Nhị vào trong Địa Ngục vô biên.
Đáy mắt nó hiện lên sát ý, thô lỗ nhìn cô gái trẻ ở trước mặt.
Người này xem ra cũng không lớn hơn Nguyên Tinh Nhị bao nhiêu, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén và kiên định.
Trong chớp mắt, lệ quỷ lại một lần nữa hóa thành hình dáng của Nguyên Tinh Nhị, ý đồ mê hoặc Tô Cẩm. Nhưng mà nó còn chưa kịp mở miệng thì lại bị tóm lấy.
Tô Cẩm chán ghét nhìn lệ quỷ: “Mi không có mặt à? Tại sao cứ phải hóa thành hình dáng người khác như vậy?”
Một giây sau, Tô Cẩm trở tay ném thẳng lệ quỷ xuống đất, cô còn cố ý dùng thêm mấy phần sức lực.
Lệ quỷ bị ném mạnh đến mức suýt tan ra thành từng mảnh.
Lúc này Tô Cẩm mới dành thời gian nhìn Nguyên Tinh Nhị vẫn đang nhắm mắt, cô phất tay trên người cô ấy rồi gọi: “Nguyên Tinh Nhị? Dậy đi.”
Nguyên Tinh Nhị nghe thấy tiếng gọi, từ trong mộng tỉnh lại.
Cô ấy lập tức ngồi dậy, ánh mắt luống cuống nhìn về phía Tô Cẩm: “Chị Tô, vừa nãy em gặp một cơn ác mộng đáng sợ, đáng sợ lắm…”
Vừa dứt lời, cô ấy chợt nghe một tiếng r*n r* khác thường. Cô ấy nhìn theo âm thanh đó, liếc nhìn đã thấy một người quen thuộc đang nằm trên mặt đất.
‘Người’ trên mặt đất khẽ ngẩng đầu lên, một gương mặt quen thuộc đập vào tầm mắt Nguyên Tinh Nhị.
Nguyên Tinh Nhị ngay lúc đó liền ngơ ngác: “!!!” Tại sao lại giống mình vậy? Chẳng lẽ mình vẫn còn ở trong mộng à? Vẫn chưa tỉnh lại từ giấc mộng sao?
Tô Cẩm khẽ vỗ vai Nguyên Tinh Nhị: “Đừng sợ.”
An ủi cô ấy xong, ánh mắt Tô Cẩm lại bất thiện nhìn chằm chằm con lệ quỷ kia. Cô ném ra một lá bùa Thiên Lôi, bùa Thiên Lôi lập tức đáp xuống trên đầu lệ quỷ, một chiêu này mang theo uy h**p cực mạnh.
“Nếu mi không chịu hóa về dáng dấp ban đầu thì ta sẽ cho mi biến thành mây khói.”
Lệ quỷ do dực một lúc, không thèm đáp lại Tô Cẩm, như thể nó vẫn còn có hậu chiêu gì.
Tô Cẩm cũng không giận, mỉm cười nhìn nó: “Chẳng lẽ mi cho rằng sau khi phân thân này bị hủy thì có thể chạy trốn khỏi tay ta sao?”
Toàn thân lệ quỷ run lên, sợ hãi liếc nhìn Tô Cẩm. Đúng thế, nó đang nghĩ như vậy đấy, sau khi hủy một cái phân thân này rồi thì bản thể của nó vẫn còn, nó còn có thể trốn thoát được!
Chỉ là nó sao chép hình dáng của Nguyên Tinh Nhị, vô duyên vô cớ lại khiến người ta thêm tức giận.
Tô Cẩm cũng lười nói nhảm với nó, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, bùa Thiên Lôi lập tức phóng một tia sét xuống người lệ quỷ. Cô cũng khống chế cường độ, tia sét này không làm cho lệ quỷ tan thành mây khói mà chỉ làm cho nó khôi phục lại bộ dáng đen như mực trước đó mà thôi.
“Cho mi cơ hội rồi mà mi không chịu nghe, cứ nhất định phải để ta động thủ.” Tô Cẩm lắc đầu, trên mặt hiện rõ vẻ không đồng ý, tại sao dạo này đám quỷ này đều không chịu nghe lời như vậy chứ?
Cũng không sợ cô khống chế cường độ không tốt, trực tiếp diệt mệnh quỷ của bọn chúng sao?
Lệ quỷ nhanh chóng ý thức được mình đã chọc tới nhân vật không nên chọc, nó lập tức quỳ xuống, há miệng cầu xin tha thứ: “Đại sư, trong chuyện này tôi cũng là bị ép thôi, chủ mưu đều là vị chuyên gia xăm hình kia, là gã đó đã ép tôi phải rút ra một sợi linh khí…”
Lời còn chưa nói hết, Tô Cẩm đã cách không cho nó một bạt tai.
Lệ quỷ bị tát đến lệch đầu, nó choáng váng một lúc rồi mới chật vật sửa đầu của mình lại, sau đó khóc toáng lên.
Tô Cẩm không khỏi cười lạnh nói: “Bịa đặt vớ vẩn! Nếu mi thật sự là bị ép thì vì sao mỗi ngày mi lại hù dọa Nguyên Tinh Nhị như vậy? Vừa uy h**p vừa ép buộc. Rõ ràng mi tới đây là vì mệnh của cô ấy!”
Lệ quỷ chột dạ, không còn dám trả lời Tô Cẩm nữa, chỉ biết nằm ở đó khóc thút thít.

Trước Tiếp