Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 344

Trước Tiếp

Lai lịch của con rối 2
Tô Cẩm nói thẳng: “Bây giờ thì sự tình mới xem như giải quyết xong.”
Cô quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Lâm: “Nguyên tiên sinh, mấy lời lúc trước tôi nói với ác quỷ chỉ là để lừa nó, nói thật thì không có gì thay đổi cả.”
Nguyên Lâm cười gật đầu: “Tôi hiểu, tôi hiểu mà, nhờ có Tô quán chủ mà vợ con tôi mới có thể bình an vô sự.”
Nguyên phu nhân kéo Nguyên Cảnh nói chuyện mấy câu, sau đó cũng nói lời cảm ơn với Tô Cẩm.
Tô Cẩm có chút xấu hổ: “Đây là việc tôi nên làm, lấy tiền làm việc, dù sao cũng phải giải quyết vấn để để sau này khách hàng không còn lo lắng nữa.”
Nguyên Cảnh nhìn Tô Cẩm, ánh mắt mỉm cười.
Chuyện thù lao nhất định anh sẽ khiến cho A Cẩm hài lòng.
Nguyên phu nhân: “…” Tô quán chủ còn rất thẳng thắn, thật đúng là một cô gái cởi mở!
Hơn nữa còn là một quán chủ nữa! Thật đúng là tuổi trẻ tài cao! Không hổ là cao nhân có thể chém giết lệ quỷ!
Nguyên phu nhân càng thêm có chút tò mò về Tô Cẩm, nhất là khi bà ấy nhìn thấy cách mà Nguyên Cảnh nhìn Tô Cẩm, Nguyên phu nhân có chút kinh ngạc. Bà ấy có nhìn lầm không? Tại sao bà ấy lại cảm giác ánh mắt này không đúng lắm?
Thế là, hứng thú của Nguyên phu nhân đối với Tô Cẩm càng thêm nồng đậm.
Tô Cẩm nhận ra ánh mắt của Nguyên phu nhân, cô mỉm cười hỏi thêm một câu: “Phu nhân, tôi còn một vấn đề muốn hỏi bà một chút, rốt cuộc thì con rối kia bà lấy được ở chỗ nào?”
Nguyên phu nhân thẳng thắn thú nhận: “Tôi nhặt được.”
Con rối kia quả thật là bà ấy nhặt được. Nhắc tới cũng thật trùng hợp, con rối kia từ trong không trung xuất hiện, rơi xuống ngay phía trước mũi chân bà ấy. Lúc đó bà ấy còn bảo vệ sĩ hỏi người đi đường nhưng không ai nhận ra con rối kia.
Mà bà ấy lại cảm thấy con rối kia nhìn rất đẹp, gần như là vào lần đầu tiên nhìn thấy nó, nó đã mang tới cho bà ấy một sức hút khó tả.
Sau đó liền xảy ra mấy chuyện này…
Nguyên phu nhân giải thích ngắn gọn sự việc, bà ấy làm sao cũng không ngờ được rằng một con rối không đáng chú ý lại gây ra nhiều sự cố như vậy!
Tô Cẩm lại hỏi địa điểm.
Nguyên phu nhân trả lời rất nhanh.
Một chớp mắt ngay sau đó, Nguyên Cảnh và Tô Cẩm cùng nhíu mày.
Hai người gần như đồng thanh nói một câu: “Minh Hiên Lâu!”
Nguyên phu nhân vốn không phải đi tới Minh Hiên Lâu, nhưng tình cờ con đường kia lại nằm ngay phía trước đường dẫn vào Minh Hiên Lâu, phản ứng đầu tiên của hai người bọn họ cũng đều là Minh Hiên Lâu.
Lần trước đi tới đó đã cảm thấy ông chủ Chu của Minh Hiên Lâu có vấn đề, lần này vừa nghe thấy địa điểm này lại trùng hợp ở rất gần với Minh Hiên Lâu.
Tô Cẩm suy nghĩ một chút: “Nếu như thế thì tôi sẽ dành chút thời gian đi Minh Hiên Lâu.”
Sau đó, Nguyên Cảnh lại hỏi mẹ mình: “Mẹ đi tới đó làm gì vậy?”
Nguyên phu nhân đáp không cần suy nghĩ: “Tới đó đi dạo không được à?”
Ánh mắt Nguyên Cảnh lộ vẻ bất lực: “Thật khéo, con và A Cẩm cũng đã từng tới chỗ đó. Trên con đường đó có mấy đại sư đoán mệnh, A Cẩm còn thuận tay xử mấy kẻ giả mạo.”
Nói xong, Nguyên Cảnh nhìn bà ấy, cười mà như không cười: “Mẹ bị lừa mấy tiền rồi?”
Nguyên phu nhân nghe xong lập tức chột dạ.
“!” Hóa ra đại sư trên con đường kia toàn là kẻ giả mạo!
Cũng may khi bà ấy đi tìm đại sư đều sẽ hỏi một số câu hỏi cơ bản, thuận miệng bịa đặt một vài chuyện gì đó để hỏi một chút. Về phần số tiền bỏ ra thật sự cũng không nhiều.
Thôi, cái này cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì cả.
Nguyên phu nhân quay sang nhìn Tô Cẩm, vội đổi chủ đề: “A Cẩm, hay là cô kể tôi nghe thử cô và Nguyên Cảnh gặp nhau như thế nào đi?”
Tô Cẩm: “…” Nguyên phu nhân nhìn sao có vẻ thân thiết quá vậy…

Lĩnh vực khác biệt 1
Đối mặt với ánh mắt mong chờ của Nguyên phu nhân, Tô Cẩm đành phải thành thật nói: “Bởi vì Nguyên Cảnh quá xui xẻo nên mới quen biết…”
Nguyên phu nhân: “…”
Nguyên Lâm: “…”
Cũng không cần phải trả lời thẳng thắn như vậy mà, khung cảnh nhất thời có chút lúng túng.
Nguyên Cảnh thuận thế nói tiếp: “Là con may mắn mới gặp được A Cẩm.”
Ánh mắt anh bình tĩnh nhìn mẹ mình, trầm giọng nói: “A Cẩm có thể giải quyết được tình huống của con, cho nên sau này mẹ cũng đừng có tới chỗ đó tìm mấy người gọi là đại sư đó nữa.”
Bây giờ xem ra, giải thích rõ ràng mọi chuyện vẫn là tốt hơn.
Để tránh sau này lại xảy ra những chuyện ngoài ý muốn khác.
Như vậy cũng có thể tránh cho mẹ vì tìm kiếm đại sư lợi hại mà bị lừa tiền nữa.
Nụ cười yếu ớt trên môi Nguyên phu nhận đột nhiên cứng đờ, cả người không thể tin nhìn Nguyên Cảnh, thần sắc rõ ràng hết sức kích động, vành mắt cũng trở nên đỏ hoe.
“Con trai…”
Nguyên Lâm cũng an ủi: “Em à, chuyện này vừa nãy con cũng đã nói với anh. Tô quán chủ không chỉ cứu em mà còn cứu cả nhà chúng ta nữa…”
Nguyên phu nhân kích động nắm lấy tay Nguyên Cảnh, tựa vào vai Nguyên Lâm khóc nức nở.
Trong lúc nhất thời, Tô Cẩm có chút bối rối, cũng không biết vì sao mà khung cảnh bỗng nhiên trở thành như thế này…
Nguyên phu nhân khóc một hồi lâu, hai mắt đỏ hoe nhìn về phía Tô Cẩm, không nói hai lời liền quỳ xuống trước mặt Tô Cẩm. Tô Cẩm lanh tay lẹ mắt đỡ bà ấy, bất đắc dĩ nói: “Phu nhân không cần phải như thế. Cho dù là chuyện của bà hay là chuyện của Nguyên Cảnh thì tôi cũng là lấy tiền mà.”
Cũng giống như làm ăn vậy, tiền bạc hàng hóa đều đã được thỏa thuận xong.
Bây giờ Nguyên phu nhân lại quỳ gối khóc lóc, cô cũng rất ngại…
Nguyên Cảnh cũng ở bên cạnh khuyên nhủ: “Mẹ, mẹ đừng dọa A Cẩm.”
Nghe vậy, Nguyên phu nhân lúc này mới chịu thôi.
Sau đó Nguyên phu nhân vung tay lên, ra lệnh cho Nguyên Lâm: “Anh còn đứng đó làm gì? Còn không mau chuẩn bị hậu lễ đi!”
Tô Cẩm: “…”
Nguyên Cảnh ấn mi tâm gọi: “Nguyên Thất, trước tiên đưa A Cẩm đi dạo một vòng quanh lão trạch cái đã.”
Sau đó, Nguyên Cảnh lại thấp giọng nói với Tô Cẩm: “A Cẩm đi thư giãn một chút trước đã, bọn họ ở đây để tôi giải quyết.”
“Được.” Tô Cẩm lên tiếng rồi vội vàng rời đi.
Sau khi Tô Cẩm đi rồi, Nguyên Cảnh nói thẳng: “Mẹ, mẹ không cần phải như vậy đâu. Cho dù mẹ có chuẩn bị hậu lễ thì Tô Cẩm cũng sẽ không nhận. Cô ấy là người trong Huyền Môn, rất để ý đến nhân quả, thu tiền rồi thì coi như mọi chuyện ở đây đã chấm dứt. Nếu mẹ đưa thêm hậu lễ thì sẽ dính dáng tới rất nhiều thứ phiền phức.
Trước đó Lục gia đã từng chuẩn bị hậu lễ, A Cẩm cự tuyệt, nếu mẹ không tin thì cứ đi hỏi Lục phu nhân của Lục gia xem.”
Nguyên Cảnh kiên nhân giải thích, đồng thời lại kể ngắn gọn về mấy chiến tích trước đó của Tô Cẩm cho Nguyên Lâm và Nguyên phu nhân nghe.
Mười phút sau, cả hai đều mang vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Không ngờ Tô quán chủ lại lợi hại đến như thế!” Nguyên Lâm thốt lên.
Nguyên phu nhân cũng phụ họa theo: “Chẳng trách cô ấy có thể cứu được con trai mình, thì ra năng lực của cô ấy mạnh đến như thế.”
Thổn thức xong, Nguyên phu nhân lại đuổi Nguyên Lâm ra ngoài, lặng lẽ hỏi Nguyên Cảnh: “Con nói thật cho mẹ nghe, có phải con có ý với Tô quán chủ không hả?”
Lúc đầu Nguyên phu nhân còn có can đảm gọi một tiếng A Cẩm, nhưng sau khi nghe hết những chiến tích của cô ấy thì Nguyên phu nhân thành thật gọi cô là Tô quán chủ.
Nguyên Cảnh không nói gì, lựa chọn giữ im lặng.
Mà bộ dáng này, rõ ràng chính là ngầm thừa nhận câu hỏi của bà ấy.
Vẻ mặt Nguyên phu nhân phức tạp, bà ấy mở miệng nhưng lại không nói gì, dáng vẻ do dự muốn nói lại thôi.
Lại một lúc sau, Nguyên phu nhân nhịn không được, bất đắc dĩ khẽ vỗ vai Nguyên Cảnh, chân thành nói: “Con trai, lát nữa mẹ giới thiệu cho con mấy cô gái khác nhé?”
Ánh mắt Nguyên Cảnh lạnh nhạt liếc nhìn bà ấy: “…?”
Nguyên phu nhân nói tiếp: “Mặc dù con quả thật rất xuất sắc, nhưng mà Tô quán chủ…cô ấy còn xuất sắc hơn, mà mục tiêu của cô ấy còn rất rộng lớn nữa. Cô ấy là cao nhân như vậy, lòng mang thiên hạ, tâm tính rộng rãi…”
Vừa nói, Nguyên phu nhân không nhịn được xuất ra một đống từ ngữ ca ngợi.
Trước Tiếp