Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 316

Trước Tiếp

Bà chị hời 2
Diêu Nguyệt được khen, có chút ngượng ngùng: “Trước tiên A Cẩm xem có thích không đã.”
Bà ấy lựa chọn những món này đều theo đúng khẩu vị của A Cẩm, vị hơi nhạt, không quá ngọt, hương vị vừa vặn, cho dù ăn nhiều cũng không thấy ngán.
Sở Lâm đứng ở bên cạnh thấy hai người thân thiết, không hiểu sao lại cảm thấy mình đứng ở chỗ này không thích hợp lắm, ôi, cũng có chút cảm giác hơi đau lòng.
Một giây sau, liền nghe thấy Tô Cẩm vẫy tay với Sở Lâm: “Cùng nhau nếm thử xem.”
Sở Lâm mặt mày hớn hở đi đến bên cạnh Tô Cẩm, vừa vươn tay ra, còn chưa kịp chạm đến điểm tâm thì đã nghe Diêu Diêu nói thêm: “Đúng rồi, Sở Lâm, cậu đi gọi Tri Hàn và Tri Hạc tới đây luôn đi, người một nhà cả, không thể cho họ ra rìa được.”
Sở Lâm thút thít rút tay lại, chạy ra ngoài gọi người.
Chỉ mấy phút sau, cả căn phòng đã tràn ngập tiếng cười nói, cảm thác thật sự rất ấm áp.

Những chuyện Tô Cẩm cần làm đã giải quyết gần như xong hết, ngày hôm sau cô đích thân dẫn Diêu Nguyệt đi một vòng Kinh Thành.
Đương nhiên, chính xác mà nói thì chính là Nguyên Cảnh dẫn mọi người đi một vòng. Dù sao thì Tô Cẩm không quen thuộc lắm với Kinh Thành, ngoại trừ kiếm tiền ra thì bình thường cô cũng chưa từng đi dạo bao giờ.
Cuối ngày, Tô Cẩm mới cảm thấy dạo phố là một công việc rất tốn thể lực, so với việc bắt quỷ của cô còn rắc rối hơn.
Về phần Diêu Nguyệt, tinh thần bà ấy phấn chấn, bà ấy còn có thể tái chiến được thêm một ngày!
Chỉ là đến tối, Diêu Nguyệt bất ngờ nhận được một tin nhắn.
Lúc Diêu Nguyệt nhìn thấy tin nhắn liền có chút kinh ngạc, sửng sốt nhìn chằm chằm điện thoại ngơ ngác mấy giây rồi mới định thần lại.
“Diêu Diêu? Có chuyện gì thế?” Tô Cẩm thấy bà ấy có vẻ không đúng lắm liền lên tiếng hỏi.
Diêu Nguyệt đưa điện thoại di động tới trước mặt Tô Cẩm rồi nói: “A Cẩm, chị gái con nhắn tin cho dì.”
Tô Cẩm cũng sững sờ mấy giây.
Hả, hình như cô có một bà chị hời thì phải?
Ngoài Tô Giang Nguyên ra, Tô gia còn có một cô con gái nuôi nữa.
Về phần cô con gái nuôi đó thì từ trước đến giờ cô chưa từng gặp, cũng chưa từng hỏi thăm về bà chị hời kia, Diêu Diêu cũng không nhắc tới.
Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Tô Cẩm, Diêu Nguyệt thở dài, chậm rãi nói: “Cô chị gái hời của con từ nhỏ đã rất bướng bỉnh. Hai năm trước con bé bởi vì chuyện công việc mà làm ầm ĩ một trận với Tô Chính Quang, cho nên lúc ở trong nhà dì và anh trai con cũng không nhắc nhiều đến con bé.
Còn con bé ấy cũng bởi vì công việc bận rộn quá mà thường thưởng phải mấy tháng mới về nhà một lần.
Lần này thì cũng phải gần nửa năm nay dì không thấy mặt nó.”
Tô Cẩm khẽ kinh ngạc: “Cãi nhau sao? Vì sao lại cãi nhau?”
Vẻ mặt Diêu Nguyệt bất đắc dĩ: “Bởi vì chuyện công việc thôi. Tô Chính Quang không đồng ý với công việc mà con bé chọn.”
Tô Cẩm hỏi tiếp: “Là làm việc gì?”
Đến cả công việc bắt quỷ đoán mệnh của cô mà Tô Chính Quang cũng có thể chấp nhận, vậy thì công việc gì mà khiến cho Tô Chính Quang và bà chị hời kia của cô cãi nhau đây?
Diêu Nguyệt che mặt thở dài: “Bà chị hời kia của con gia nhập giới giải trí để đóng phim.”
Tô Cẩm ồ một tiếng, vẻ mặt tuy bình tĩnh nhưng trong mắt lại hiện lên một tia nghi ngờ: “Tô tiên sinh không thích giới giải trí sao?”
“Tô Chính Quang cảm thấy giới giải trí quá hỗn loạn, ngư long hỗn tạp. Lúc đầu vẫn theo đúng lộ tuyến, chị gái con chọn chuyên ngành quản lý, tốt nghiệp cũng có thể trực tiếp vào làm trong công ty của Tô gia, kết quả…Con bé đột nhiên thay đổi ý kiến, muốn vào giới giải trí…” Lúc ấy còn khiến cho Tô Chính Quang tức điên lên.
Tuy rằng Tô Giang Nguyên không vào làm ở công ty Tô gia nhưng đối với chuyện anh ấy tự khởi nghiệp thì Tô Chính Quang cũng ủng hộ, coi như là học hỏi tích luỹ kinh nghiệm, kết quả là cô con gái nuôi càng đi càng lệch so với lộ tuyến trước đó cả vạn dặm…
Nhưng tức thì tức, Tô Chính Quang ở sau lưng cũng giúp đỡ không ít, tìm tới không ít bạn bè, sợ con gái mình bị bắt nạt.
Diêu Nguyệt kể ngắn gọn về tình huống.

Trước Tiếp