Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 274

Trước Tiếp

Lá bùa phai màu 1
Lục Chiêu Hoà nhìn thấy dáng vẻ Lục Chi Vận, không khỏi thở dài nói: “Cuối cùng cũng được yên tĩnh mấy ngày.”
Lục Chi Ninh lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt lại nhịn không được nhìn về phía Tô Cẩm rời đi.
Ôi, nếu không phải anh ta sợ Lục Chi Vận lại xảy ra chuyện gì thì lúc này anh ta đã đi cùng với Tô quán chủ rồi.
Anh ta buồn bã ôm trái tim mình, có trời mới biết anh ta vì cô chị gái kia mà phải trả giá bao nhiêu…Anh ta khổ quá mà.
Lục Chi Ninh buồn xuân thương thu thêm một lúc nữa rồi bước vào cửa.
Tô Cẩm và những người khác quay trở về khách sạn, cô trực tiếp dẫn một mình Nguyên Cảnh vào phòng, còn Sở Lâm và Phương Tri Hàn bị nhốt ở ngoài cửa.
Sở Lâm không hiểu, cũng không dám gõ cửa, đành phải lẩm bẩm với Phương Tri Hàn: “Đi thôi tiểu sư đệ, chúng ta ăn no rồi, nên tắm rửa rồi đi ngủ thôi.”
Phương Tri Hàn nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, nhỏ giọng nói: “Nhưng em muốn chúc sư phụ ngủ ngon.”
Sở Lâm nhanh chóng trả lời: “Không sao, em cứ gửi một tin nhắn thoại cho sư phụ, sư phụ có thể nghe được mà.”
Phương Tri Hàn: “…” Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng lời này của đại sư huynh quả thực rất có lý! Gửi một tin nhắn thoại cho sư phụ, chúc sư phụ ngủ ngon!
Lúc này.
Thần sắc Tô Cẩm nghiêm túc nhìn Nguyên Cảnh: “Thời gian tới đây anh không được đi lung tung, phải theo sát tôi.”
Nguyên Cảnh thở dài: “Vừa rồi ở Lục gia đột nhiên tôi cảm thấy trong người có cảm giác lạnh lẽo vô tận, mãi cho đến khi ngón tay cô chạm vào cổ tay tôi, cảm giác lạnh lẽo đó mới biến mất.”
Dứt lời, anh lại hỏi: “Là đối phương bắt đầu hành động sao?”
Tô Cẩm gật đầu: “Nếu là Thiên Uyên làm thì sau khi tất cả những tính toán ở Triệu gia, Lục gia thất bại thì quả thật bọn chúng rất có thể sẽ đem toàn bộ mũi nhọn chỉ về phía anh.”
Chỉ là, chuyện của Triệu gia Lục gia đều bị cô giải quyết.
Mà Nguyên Cảnh lại đang ở bên cạnh cô, đến cùng thì Thiên Uyên đang nắm chắc cái gì mà sau mấy lần thất bại liên tiếp còn dám động thủ với Nguyên Cảnh đây?
Chỉ sợ việc này…sẽ không đơn giản như chuyện của Triệu gia, Lục gia.
Tuy nói cô đã mấy lần phá hỏng kế hoạch của Thiên Uyên, nhưng nói cho cùng thì cô cũng mới chỉ giao thủ trực diện với Bạch quán chủ, còn những người khác thì tạm thời chưa gặp bao giờ.
Những chuyện không biết cũng khó mà nói trước.
Hơn nữa thủ đoạn của Thiên Uyên hèn hạ thâm độc, khó đảm bảo rằng bọn chúng sẽ không gây nên những chuyện đáng sợ.
Để đề phòng tất cả những tình huống chẳng may, cẩn thận vẫn hơn.
Tô Cẩm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trước tiên anh cứ đợi ở đây đã, tôi đi vẽ mấy lá bùa.”
Nói xong, Tô Cẩm liền trở về phòng của mình, để lại Nguyên Cảnh ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.
Nguyên Cảnh suy nghĩ một lúc, cố gắng sắp xếp làm rõ lại những chuyện đã xảy ra. Đáng tiếc, dường như vẫn còn thiếu một sợi chỉ dẫn đường.
Mấy phút sau, Tô Cẩm mang ra không ít lá bùa.
Cô lấy từng lá bùa bày ở trên bàn trà: “Đây là bùa Thiên Lôi, đây là…”
Nguyên Cảnh bình tĩnh nhìn lướt qua các lá bùa đã được sắp xếp rồi nói thẳng: “Mấy thứ này tôi đều biết hết.” Cho nên, A Cẩm không cần phải phí thời gian giới thiệu cho anh.
Tô Cẩm thoáng sửng sốt một chút, trong mắt lại hiện lên vẻ tiếc nuối.
“Thiên phú này của anh quả thật đại đồ đệ của tôi không thể so được…” Tô Cẩm cảm khái không thôi.
Nguyên Cảnh mỉm cười: “Không phải trước đó tôi đã đọc qua không ít tri thức về Đạo gia đó sao? Tôi đọc nhiều sách, lại xem kỹ lá bùa mà cô đưa. Trên cơ bản là những lá bùa mà cô lấy ra,t ôi đều nhớ hết.”
Tô Cẩm gật đầu, quả thật không tệ, nếu đã biết rồi thì cô cũng không cần phải giới thiệu lại nữa.
Cô cất lại từng lá bùa rồi đưa hết cho Nguyên Cảnh: “Anh cứ mang hết những lá bùa này trên người, lo trước khỏi hoạ.”
“Được.” Nguyên Cảnh trịnh trọng đáp, anh biết Tô Cẩm có ý gì.
Cô không thể bất cứ khi nào cũng để mắt tới anh, nếu lỡ như có thật sự xảy ra chuyện gì, gặp phải nguy hiểm mà cô không kịp thời phát hiện, những lá bùa này nói không chừng sẽ giúp anh ngăn cản được một lúc.
Tô Cẩm lại dặn dò thêm mấy câu, sau đó Nguyên Cảnh mới về căn phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Một ngày mệt nhọc, Tô Cẩm ngáp dài một cái, ôi, cô muốn đi thắm, sau đó ngủ một giấc thật ngon!
Thừa dịp bây giờ có thời gian rảnh rỗi, cô phải nhanh chóng bổ sung thể lực.

 
Trước Tiếp