
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Ta biết ta là nên rời đi, vốn dĩ là nên làm như cái gì cũng không biết, cái gì cũng chưa nghe được... Nhưng mà...thanh âm rung rẩy quyến rũ kia tựa như có ma lực đem ta định lại tại chỗ, không thể di chuyển...
Nhìn vào thật kĩ, cánh cửa kia không khóa, hé mở gần một nửa. Ta không thể khống chế tay mình, nhẹ nhàng đẩy cửa ra...
Cửa mở...Nếu là không tận mắt nhìn thấy, ngươi không thể tưởng tượng kia là hình ảnh như thế nào...
Thượng Kiệt -- chị dâu của ta -- mặc y phục mà ta vô cùng quen thuộc ngồi trên bồn cầu. Vạt áo bị nàng kéo cao đến ngực lộ ra một nửa tròn trịa trắng trẻo bạch thỏ, điểm hồng ở đó vô cùng hấp dẫn.
Hai đùi thon dài trắng như tuyết kia mở ra như ẩn như hiện thấp thoáng nhìn thấy khu rừng rậm thần bí, mà ngón tay xinh đẹp của nàng lại vào ra liên tục tại nơi sâu thẳm cây cối....
Ta tựa vào khung cửa ngây ngẩn cả người. So với người thật cảnh thật sinh động sắc hương lúc này thì điện ảnh phim truyền hình gì đó không tính là cái gì...
Thanh âm nhỏ bé yếu ớt thật mê người từ miệng Kiệt thoát ra, đôi mắt hẹp dài dường như đọng chút nước mắt giống như con mèo nhỏ đột nhiên về phía ta...
Tay cô dừng lại, có lẽ ta nên xoay người ra khỏi cửa coi như cái gì cũng chưa xảy ra. Nhưng sự thật là, hình như nơi bí ẩn địa phương kia vẫn chưa thỏa mãn, mà ta ma xui quỷ khiến thế nào mắt vẫn là không thể rời khỏi nơi kia...
Nói ra người khác cũng không tin nhưng buổi tối hôm đó ta giống như đại thúc đáng khinh thất thần năm phút đồng hồ trơ mắt nhìn chị dâu của ta ngồi trên bồn cầu tự thỏa mãn đến khi lêи đỉиɦ...