
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Hứa Khả Nhân bị ánh mắt thăm dò của Trương Viễn nhìn chằm chằm, ánh mắt cô khẽ động, cô cũng biết mình bại lộ ra quá nhiều, có thể sẽ khiến anh nghi ngờ.
Cô mở miệng nhưng chỉ phun ra ba chữ “Em không sao.” Chẳng lẽ kêu cô nói với anh: “Này, em mượn xác của vợ anh để sống lại, chiêu thức vừa rồi em dùng chỉ là một chiêu nhỏ thôi. Nếu anh muốn xem, em sẽ làm lại cho anh xem, em còn biết đánh tán, Taekwondo nữa.”
Nói giỡn, cô mà nói vậy chắc chắn anh sẽ coi cô là kẻ điên!
Cô không muốn nói dối Trương Viễn, càng không muốn luôn yếu đuối trước mặt anh, hiện tại sức khỏe của cô đã dần tốt lên, sau này nhất định cô sẽ làm nhiều chuyện điên rồ hơn chuyện ngày hôm nay.
Nếu tất cả mọi chuyện đều là dối trá, thì cô coi Trương Viễn thành cái gì!
Trương Viễn hít một hơi thật sâu, đè nén câu hỏi sắp đến bên môi, mỗi người đều có bí mật nhỏ của riêng mình, nếu vợ anh không nói, anh sẽ không hỏi, vợ anh có bản lĩnh tự bảo vệ mình, anh vui mừng còn không kịp .Chỉ cần cô không rời xa anh, cái gì anh cũng không quan tâm.
Hứa Khả Nhân không biết tình cảm của Trương Viễn dành cho cô sâu nặng hơn cô nghĩ, trong lòng cô còn đang suy nghĩ nên ứng phó thế nào với câu hỏi tiếp theo của Trương Viễn.
Cũng may Trương Viễn không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, điều này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm và đồng thời có chút thất vọng.
Một mình giữ bí mật lớn như này thật sự rất mệt mỏi, ngay cả bản thân cô cũng không có câu trả lời, nếu Trương Viễn thật sự hỏi, cô có thể hay không xúc động mà đem chuyện cô xuyên qua ra nói hết.
“Còn một lúc nữa mới tới giờ làm việc, anh có muốn nghỉ ngơi một chút không, anh nghỉ ngơi một chút đi." Hứa Khả Nhân thấy xung quanh rất nhiều thôn dân đều đang nhắm mắt ngủ gật, như vậy chắc chắn là rất mệt mỏi, cô lo lắng anh sẽ không chịu nổi.