Thuỳ Lan Minh Nguyệt
Chương 15: Ý định du ngoạn?!
Trước
Chọn chương
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Tiếp
Hiện tại nàng về phòng nghỉ thì c*̃ng đã là giờ tý. Mọi thứ c*̃ng yên lặng đến đang sợ, chỉ cần nàng làm rơi một thứ gì đo thôi thì tiếng động phát ra c*̃ng ẽ chẳng nhỏ chút nào.... Cách...! “Là ai?!!” Đột nhiên c*̛̉a gỗ bị mở ra một tiếng khiến cho Lãnh Nguyệt cảnh giác, cô giọng sát khí đằng đằng hỏi. Nàng ngồi trên giường đã thả màn ngủ xuống nên không biết người mở c*̛̉a là ai. “Ta là thập tam công chúa.......” Một giọng nói ổn định từ phí c*̛̉a truyền đến tai Lãnh Nguyệt. Nàng c*̃ng hơi ngạc nhiên, sao nửa đêm lại không đi nghỉ đi?Còn vào phòng ngủ c*̉a nàng nữa chứ! “.....Ủa?Sao thập tam công chúa lại đến phòng ta?” Lãnh Nguyệt theo bản năng hỏi. Hỏi xong mới biết là mình quên hành lễ!...Nhưng thôi kệ đi ha, chắc không sao đâu!! “Ta thấy hơi chán....nên đến tìm Nguyệt tam tiểu thư nói chuyện một chút, c*̃ng may Nguyệt tam tiểu thư chưa đi nghỉ nên ta mới.....” “À không sao, vậy công chúa lên đây ngồi với ta đi!” Thấy thập tam công chúa có phần ngại ngùng, Lãnh Nguyệt bèn kêu cô qua ngồi c*̀ng. Thập tam công chúa c*̃ng không có c*̛̣ tuyệt, rón rén đến chỗ Lãnh Nguyệt đang ngồi rồi nói chuyện. “Nè cho ta hỏi chút...” “Hửm?Công chúa c*̛́ hỏi” “Thì là, ta muốn hỏi cô về chuyện du ngoạn ý mà....” Thập tam công chúa c*̃ng có phần ấp úng, Lãnh Nguyệt nghe c*̃ng hơi khó chịu nhưng c*̃ng không để tâm mấy. Thấy thập tam công chúa hỏi về mấy việc chẳng liên quan gì thì nàng ngơ ngác hỏi “Du ngoạn?Công chúa muốn đi du ngoạn sao?” “Ừm,ta muốn xin phụ hoàng cho ta đi du ngoạn đây đó, chứ ở trong cung chán lắm. Vả lại c*̃ng không có ai bầu bạn với ta,....cho nên ta muốn ra ngoài cung để ta được tự do tìm bạn bè.....” Bạn bè?Ha, bây giờ Lãnh Nguyệt nàng mới để tâm đến hai từ này đấy!Bnạ bè gì chứ?!!!Kiếp trước nàng c*̃ng bị bạn bè thân thiết phản bội một cách the thảm chẳng ngóc được cái đầu lên ý!!!Chơi thân với nhua từ hồi còn bé đến khi trưởng thành rồi để bị phản bội trong chớp nhoáng..... “Cô sao thế?Ta nói sai điều gì sao?!” Thập tam công chúa thấy Lãnh Nguyệt khuôn mặt trầm ngâm suy nghĩ gì đó bèn lo lắng hỏi. Có phải mình lại làm sai gì không?Cô ấy có ghét mình không?.... “Hả,không có gì!Ta chỉ nghĩ đến mấy chuyện c*̃ thôi!Công chúa c*̛́ nói tiếp đi!” “Ta muốn cô làm bạn với ta, đi du ngoạn chung với ta nữa!” Thập tam công chúa lấy hết can đảm ra nói, Lãnh Nguyệt c*̃ng ngơ ngơ vài phút....Làm bạn?Mình có nên không?..... “Được thôi.....” Cuối c*̀ng vẫn đồng ý. Ở kinh thành c*̃ng không có gì để chơi, chi bằng đi chơi đây đó cho gải tỏa đầu óc đi! “Đa tạ!Vậy mai ta sẽ xin phụ hoàng ban lệnh cho chúng ta ra ngoài thành chơi!!” Thập tam công chúa nghe vậy tâm trạng vui lên hẳn, cô hớn hở nói. Lãnh Nguyệt c*̃ng chỉ c*̛ời cho có lệ, hai người nói chuyện thêm một lúc rồi đi ngủ. Sáng hôm sau...... Mặt trời chiếu ánh nắng chói qua khe c*̛̉a sổ, xuyên đến chỗ Lãnh Nguyệt đang nằm. Nàng nheo mắt một cái, ngồi dậy vươn vai rồi ngó đầu sang bên cạnh xem thập tam công chúa đã thức chưa. “Ủa?Công chúa đâu rồi nhỉ?” Ngó sang chẳng thấy vị công chúa kia đâu, Lãnh Nguyệt c*̃ng có hơi ngạc nhiên. Tối qua hai người nói chuyện c*̃ng co chút vui, đến tờ mờ sáng mới ngủ thiếp đi, không ngờ thập tam công chúa lại dậy sớm hơn mình nữa....c*̃ng có phần ngại.... “Nguyệt tam tiểu thư đã tỉnh?Nô tỳ mang chậu rửa mặt đến.” Cung nữ nghe thấy tiếng động thì hỏi thử, Lãnh Nguyệt khoác áo ngoài vào rồi ra mở c*̛̉a cho cô cung nữ kia. “Nguyệt tam tiểu thư thay y phục xong có thể đến phòng ăn ở viện bên cạnh dùng bữa ạ. Công chúa c*̉a nô tỳ sáng nay đã sai người nấu mấy món ăn, dặn dò xong thì công chúa bảo đến chỗ hoàng thượng, kêu tiểu thư không phải chờ!” Cung nữ chi tiết bẩm báo, Lãnh Nguyệt gật đầu, cho cô cung nữ kia lui ra. “Hôm nay nắng đẹp nha!Mặc bộ nào tưới tắn chút.” Không hiểu sao tâm tình hôm nay c*̉a Lãnh Nguyệt rất tốt, nàng tự chọn mấy bộ đồ sáng da mà thập tam công chúa đưa đến, chải tóc rửa mặt rồi đến viện ăn sáng.
Trước
Chọn chương
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Tiếp