
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chương 728: Án mạng
Khi đám đàn em của Cao Anh Kỳ chạy tới, đã thấy hắn bị 1 tên Tạp Vụ xô ngã, lăn lông lốc trên nền đất, khắp người bốc khói.
- Khụ! Khụ!
Bị 1 đòn bất ngờ, Cao Anh Kỳ chẳng kịp phòng bị, lại bị khói của Thịnh Hỏa Diệp sộc thẳng vào mắt mũi miệng, không chỉ hô hấp nhất thời khó khăn, Khí Lực trong người cũng có chút nhộn nhạo.
- Mày làm cái đ** gì thế hả?!!! Khụ! Khụ!
Tạp Vụ Trúc Sơn Phái từ khi nào dám hỗn láo với môn đồ Luyện Dược Đường tới vậy, chưa kể tới danh vọng hiện tại của Cao Anh Kỳ. Hơn nữa, theo hắn hình dung, tên Tạp Vụ này có lẽ vào rừng nhặt đá, không may mắn rơi vào cuộc đại chiến của 2 con Hung thú mà thôi. Vừa rồi chẳng phải nó còn suýt bị Xích Huyết Mãng làm thịt hay sao? Đúng ra là mình vừa cứu nó 1 mạng mới phải.
Thực ra hắn cũng chẳng quan tâm lắm tới tính mạng của 1 tên Tạp Vụ. Chỉ là uy lực của cú húc vừa rồi không ngờ lại vượt quá lớp Khí lực phòng ngự bị động của hắn. Kể cả trong trạng thái không chủ động phòng bị, sự chênh lệch tu vi giữa Cao Anh Kỳ và 1 Tạp Vụ phải lớn tới mức chẳng khiến hắn suy suyển.
Hắn đưa mắt quan sát tên Tạp Vụ đang lồm cồm bò dậy kia. Chỉ tầm thiếu niên, không cao to, lại có chút gầy gò hốc hác, đầu tóc rối bời, sắc mặt phờ phạc, dáng người lảo đảo như ngọn đèn trước gió. 1 chút Khí lực ít ỏi toát ra từ cơ thể hắn.
Chỉ là 1 thằng yếu nhớt sắp vong mạng vì Thịnh Hỏa Lâm, Cao Anh Kỳ thầm nghĩ, là do khí hậu trong rừng khiến lớp phòng ngự của mình suy yếu hay sao?
Chuyện có người yếu đuối bị sức nóng trong Thịnh Hỏa Lâm làm cho điên loạn đã chẳng phải hi hữu. Tạp Vụ lại càng là tầng lớp yếu nhược nhất Trúc Sơn. Bị 1 kẻ điên húc phải, kể cũng chẳng có gì đáng nói. Cao Anh Kỳ nghĩ rằng mình vẫn nên tập trung hoàn thành mục đích ban đầu.
Chỉ có điều, trên gương mặt hốc hác bơ phờ chẳng còn lại chút sức lực kia, 1 đôi mắt sắc lẹm vẫn đang trừng trừng nhìn hắn. Ánh mắt này như ẩn chứa 1 lời đe dọa đanh thép nào đó, bất giác khiến Cao Anh Kỳ vô cùng khó chịu. Cộng với nỗi bực tức vì cái chết của Ngân Bàng, và cú ngã chẳng đẹp đẽ gì lúc nãy, hắn đột nhiên dâng tràn tức giận.
- Mày là cái thá gì mà dám nhìn tao như thế?!
Bốpppp!!!
Cao Anh Kỳ vung chân đạp thẳng vào bụng tên Tạp Vụ đối diện. Chẳng phải loại Thuật Pháp gì quá cao siêu, chỉ là vận chút Linh Khí vào chân mà thôi. Tên Tạp Vụ kia còn chẳng có chút phản xạ nào, dính 1 cước này, như con diều đứt dây mà bay về sau tới mấy thước.
- Cú này đau đấy. Chắc phải lộn hết ruột gan - Đám đàn em hả hê cười cợt.
Với vị thế của Cao Anh Kỳ hiện tại, sân si hơn nữa với 1 tên Tạp Vụ thì sẽ khó coi vô cùng. Đạp 1 cái cũng đã hả dạ phần nào, hắn quay người nhặt lấy thanh kiếm, chuẩn bị hoàn thành việc cần làm. Xong việc, cũng phải bảo bọn kia khuân thằng Tạp Vụ đó về môn phái, vì để xây dựng hình tượng, ấy là chuyện hắn không thể không làm.
Cốpppppppppp!!!!!!
Chỉ thấy đám đàn em đang trợn mắt há hốc mồm nhìn mình kinh ngạc, trời đất lại có chút quay cuồng, Cao Anh Kỳ nhất thời không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Loạng choạng 1 bước chân mới có thể đứng vững trở lại, hắn mới hiểu ra: tên cặn bã kia vừa chọi đá vào đầu mình!