
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chương 710: Gia tộc họ Phạm
Phía Đông Sinh Thành.
Sinh Thành, khu vực thành thị bao quanh Hoàng thành, khu vực dành cho tầng lớp trung lưu và quý tộc, đang ngày càng chứng kiến sự bùng nổ về mật độ dân số cũng như đô thị hóa. Mỗi năm, người ta lại thấy thêm vài công trình xây dựng ngổn ngang và ồn ã, và mỗi năm, người ta lại thấy từ những nơi vốn là công trình xây dựng, mọc lên những tòa nhà cao ngút ngàn, với sức chứa hàng chục ngàn hộ dân.
Trong bối cảnh nhộn nhạo của 1 đô thị nửa cổ nửa kim này, phía Đông Sinh Thành lại giữ được sự bình yên và cổ kính 1 cách khó hiểu.
Linh thả bước trên con đường lớn chật hẹp lồi lõm những vũng nước mưa, lách qua những quầy hàng bày chườm cả ra lòng đường, cô dừng lại trước 1 chiếc xe đạp bán hoa. Người bán hàng mồ hôi nhễ nhại, đang dùng nón làm quạt, thổi từng làn gió xoa dịu đi nét mặt khắc khổ mỏi mệt.
- Cháu gái, đầu tháng, mua cho cô ít hoa. Hoa nhà cô mới lấy hồi sáng, đẹp lắm. Cháu mở hàng cho cô, cô bán đảm bảo rẻ nhất cái chợ này. Xinh gái quá, con nhà ai mà nay cô mới thấy nhỉ? Đây cháu cứ xem đi, hoa tươi rói luôn, thơm lắm, nhà cô trồng không thuốc không men gì cả…
Trước liến thoắng lời nói của người bán hàng, Linh chỉ khẽ mỉm cười, 2 bàn tay chắp sau lưng, nhẹ nhàng bước quanh quầy hoa. Cô là người lãng mạn, yêu thích hoa đã là 1 nhẽ, mẹ cô cho dù trong tình trạng thất thần mấy năm qua, vẫn luôn có chút biểu hiện vui lòng mỗi khi cô mua hoa về.
- Cô ơi, cô bó lại cho cháu nhé, chốc nữa xong việc cháu sẽ quay lại đây lấy ạ. Hết bao nhiêu cháu gửi…
Lựa hoa xong, chẳng buồn mặc cả, cô đưa những nhành hoa vừa chọn được cho người bán hàng, rồi quay đi.
- Ui, cô cám ơn cháu. Lựa hoa khéo quá. Xinh gái lại còn đảm đang thế này, ối anh phát thèm đấy. Cháu vào chợ cần mua gì à, ở đây nhà nào cô cũng biết. Cháu cần mua gì cô chỉ cho…
Lục cục… lục cục…
Vang sau lưng cô là tiếng vó ngựa ngày một gần.
Như có 1 luồng linh cảm vụt qua, Linh bất thình lình thu sát người vào lớp vách ngăn của hàng quán bên cạnh, vừa kịp lúc 2 người cưỡi ngựa thong dong chạy qua, khiến cho người trong chợ nhốn nháo tránh đường.
Việc cưỡi ngựa dạo chơi ở Long Thành vốn không phải chuyện hiếm, đây là thú vui của tầng lớp quý’x tộc, hoặc của con em nhà giàu mới nổi. Tuy nhiên, con ngựa trắng 3 mào và tiếng bước chân của nó, đối với Linh lại vô cùng quen thuộc, không khác gì người đàn ông đã ngoại lục tuần đang cưỡi trên lưng ngựa.
Phạm Viết Thái.
Con trai thứ 4 của Phạm Viết Phương, người mà theo vai vế cô cần gọi là bác. Vẫn vô cùng phong độ ở tuổi 62, ẩn giấu đằng sau gương mặt nhuốm màu năm tháng là 1 nguồn năng lượng mạnh mẽ và gai góc của những tráng niên 30. Sự gai góc và quyết liệt ấy thường được ẩn giấu rất khéo léo sau gương mặt xởi lởi, hiền từ, nho nhã, nhưng vẫn không giấu nổi trực giác nhạy bén của Linh.
Lần đầu tiên cùng mẹ tới Long Thành gần 4 năm trước, được đón tiếp ngay tại cửa ô Trấn Thành bởi người đàn ông này, Linh đã hơi có chút e sợ sự sắc bén toát ra từ ông ta. 1 dã tâm cuồng bạo đang ẩn mình dưới lớp vỏ văn nhã, đang thét gào chực chờ bộc phát.
Cô bé 12 tuổi năm ấy đã không sai. Chẳng mất nhiều thời gian để Linh nắm rõ toàn bộ tình hình chính trị tại Long Thành qua những câu chuyện phiếm hàng ngày với gia nhân, với người trong họ, và với bạn bè thầy cô trên trường.