
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Tôi....tôi sững sờ khi nghe lời Tú vừa nói…hôm nay...hôm nay là tháng mười một... Vậy là tôi đã về trễ một tháng rồi...chắc vì tháng trước tôi bị trầm cảm khi liên tục gặp Quân mà...mà có khi nào do tôi ko về dự nên anh nhát tôi ko ta...có lẽ vậy quá...tôi cúi mặt chẳng biết nói sao với Tú vì tự thấy mình xấu hổ thì chợt tôi bắt gặp thấy tay con Ngọc níu níu cánh tay Tú giọng nói quá đỗi ngọt ngào
"Ủa hoá ra đây là vợ của anh Quân hả anh..chị ấy xinh anh ha…Mà anh ơi chắc chị hai bận nên ko về được đó anh đừng giận chị hai mà làm chị buồn đó anh?
" Ừ em vào trong đi để anh nói chuyện với chị một một chút...?Tú nói giọng nhẹ nhàng với Ngọc.
"Dạ vậy em ra sau dọn cơm nhé anh.
....Sau khi Ngọc vào trong rồi cảm giác không gian ở trong nhà càng ngột ngạt hơn, tôi vẫn vậy vẫn cúi mặt chẳng nói được lời nào cả.. Còn Tú cứ nhìn tôi mãi một lúc sau chú mới mở lời
"Chị theo tôi đến chỗ này(vừa nói xong Tú liền đi ra ,tay chú cầm chiếc điện thoại bấm số cho ai đó rồi gọi)
Tôi thấy Tú đi cũng có chút chần chừ? suy nghĩ trong đầu không biết Tú kêu tôi đi đâu nhưng sau cùng tôi vẫn đồng ý vì tôi nhớ tính cách của Tú, chú ấy một khi muốn làm việc gì cũng có lý do chính đáng cả...
Tú ra xe mở sẵn cửa sau đó vào ghế lái ngồi…Tôi thấy cánh cửa phụ mở liền rụt rè đi lại . Thật sự mà nói chẳng hiểu sau bao năm xa cách khi gặp lại tôi vẫn ko có cách nào đối diện với Tú mà bình tĩnh được.
Tôi khựng lại ko biết có nên lên xe hay không lên, ngay lúc đó Tú nhìn tôi một ánh mắt sắt lạnh, ánh mắt màu đen sẫm với đôi mày rậm cương nghị, chú nhíu chặt hai đầu lông mày lại tỏ ý bảo tôi lên…
Tôi ậm ừ, cuối cùng không hiểu sao lại nghe lời răm rắp rồi nhanh chóng bước lên ngồi yên vị trí...Tú lái xe đi một quãng, sau đó mới quay sang nói với tôi nhưng mắt vẫn tập trung nhìn thẳng lái xe
"Thời gian qua chị sống như thế nào?Cuộc sống có ổn không?
"Tôi ổn, Còn....chú?