Phu nhân mỹ mạo đoan trang cười, “Xem tuổi *****̉a cô nương, sao không thử cầu một cọc nhân duyên tốt?”
“Lão tử *****̉a ta nói, khi một người vừa sinh ra thì nhân duyên đã được định sẵn, bất luận ai cầu hay không cầu, thứ đáng là
*****̉a mình thì ai *****̃ng không cướp được, không phải *****̉a mình thì
có thừa lại *****̃ng chẳng lấy được đến tay.”
Thần sắc vị phu nhân này hoảng một chút, nhìn như có điều suy
nghĩ, sau đó cười nói: “Cô nương thật thoải mái, nếu người nào *****̃ng đều có thể giống cô nương thoải mái bình thường như vậy, thế gian này chỉ sợ sẽ thiếu đi nhiều nam nữ si tình.”
“Ta *****̃ng chỉ tùy tiện mà nói thôi.” Trước kia Phong Quang chỉ
được khen mỹ mạo xinh đẹp, lần đầu tiên có người khen tính
tình *****̉a nàng, nàng khó có được một chút e lệ, “Phu nhân tùy
tiện nghe qua là được rồi, không cần để tâm đâu.”
“Vì để phụ thân an tâm thôi, kỳ thực ta dâng hương *****̃ng không thể nói không hề có tâm nguyên, *****̃ng muốn phật phù hộ người nhà
*****̉a ta hạnh phúc bình an là tốt rồi.”
“Chẳng phải cô nương đã nói qua sao? Thành tâm ắt sẽ linh nghiệm, Phật tổ sẽ phù hộ cho người nhà *****̉a cô nương.”
Mặt dù Phong Quang đeo khăn che mặt, nhưng đường cong dung mạo
nàng *****̃ng đủ hấp dẫn người chú ý, nàng mang theo ý cười nói: “Tạ ơn lời hay *****̉a phu nhân.”
“Đúng rồi, ta *****̀ng phu nhân mới gặp như đã quen lâu mà trò
chuyện, thiếu chút nữa đã quên còn có hẹn với trụ trì đại
sư, phu nhân, xin thứ cho ta cáo từ trước.”
“Cô nương đi thôi, hữu duyên gặp lại.”
“Phu nhân, cáo từ.” Phong Quang gật gật đầu, mang theo Vân nhi đi vào nội điện.
Ma ma bên người vị phu nhân nói: “Trụ trì đại sư này không dễ
gặp khách, phu nhân, xem ra thân phận vị tiểu thư này không tầm
thường đâu.”
“Con biết không, ta ở trong Linh Cảm tự này mới có thể cảm thấy tâm linh an ổn.”
“Mẫu thân yên tâm, hết thảy mọi sự trong Tiêu vương phủ nhi tử
đã lo liệu thỏa đáng, hơn nữa nhi tử *****̃ng đã sai người xây
dựng phật đường trong phủ, mẫu thân thích lễ phật thì sao này
làm ở phật đường trong phủ là được rồi, không cần lặn lội
đường xa đến tận trên núi.”
“Mộ nhi…”
“Mẫu thân.” Tiêu vương phi còn muốn cự tuyệt nhưng bị Tề Mộ
đánh gãy lời nói *****̉a bà, ngữ khí Tề Mộ có chút đáng thương, “Không lâu nữa là sinh thần mẫu thân, nếu mẫu thân không muốn
làm sinh thần trong phủ, vậy là người muốn cho thanh danh nhi tử gánh lấy tội danh bất hiếu hay sao?
“Đúng vậy, phu nhân.” Quách ma ma nói, “Sinh thần người là đại
sự đầu tiên sau khi thiếu gia lên làm thế tử, nói cái gì *****̃ng
không thể để người khác lấy cớ mà nói thế tử không tốt, nên
để cho người khác biết thế tử *****̉a chúng ta có thực lực hơn
cái tên đang ở trên núi hoang kia nhiều.
Tiêu vương phi nắm phật châu trên tay một chút, thật lâu sau bà
mới gật đầu đáp ứng. “Đúng là ta không ở trong vương phủ *****̃ng
không ổn, vậy nghe theo Mộ nhi, hôm nay trở về phủ đi.”