Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc

Chương 630: Tìm Thấy

Trước Tiếp

 
Phủ Thần Vương.

Mộ Dung Trần cầm một chiếc khăn tay sạch sẽ, từ căn mật thất trong phủ bước ra.

Toàn thân toát ra sát khí ngút trời, phảng phất mùi má-u tanh.

Quỷ Nhị tiến lên, dâng thêm một chiếc khăn khác.

Mộ Dung Trần vừa định nhận lấy thì chợt thấy trên khăn có thêu một đóa huyết liên nhỏ, đường kim mũi chỉ xiêu vẹo, vụng về.

Đó là thứ mà Hoa Mộ Thanh có lần rảnh rỗi, tiện tay thêu cho hắn.



Hắn vẫn luôn mang theo bên mình. Vừa rồi vào mật thất thẩm vấn tên quan kia, tiện tay tháo túi hương cùng mấy món đồ đặt trước mặt Quỷ Nhị.

Quỷ Nhị lúc này cố tình lấy chiếc khăn đó ra, thoạt nhìn như để hắn lau tay nhưng thực chất là gián tiếp dùng Hoa Mộ Thanh để trấn an cảm xúc của hắn.

Mộ Dung Trần lặng lẽ nhìn chiếc khăn, hồi lâu không nói gì.

Cuối cùng hắn không cầm lấy, chỉ xoay người trầm giọng nói: “Hiện giờ trên người bổn vương không sạch sẽ, đừng để làm bẩn khăn này.”

Giọng vẫn lạnh lùng trầm thấp, nhưng đã không còn u ám tựa vực sâu như khi hắn vừa bước ra khỏi mật thất.

Quỷ Tam phía sau khẽ vỗ vai Quỷ Nhị, nhanh chóng đưa ánh mắt khen ngợi: “Làm tốt lắm.”

Sau đó bước lên bẩm: “Vương gia, Tứ Công Chúa điện hạ đã đợi ở Minh Huy Đường nửa canh giờ rồi, ngài có muốn gặp không?”

Mộ Dung Trần lạnh lùng cười nhạt: “Nàng ta không phải vừa vào cung cầu xin phụ hoàng nàng trợ giúp sao? Không gặp!”

Quỷ Tam gật đầu, khom người lui xuống.

Ngay lúc đó, Quỷ Thập từ ngoài chạy vào gương mặt thường ngày trẻ con ngây thơ giờ lại hiếm khi lộ vẻ nghiêm túc và sốt ruột.

Vừa tới trước mặt Mộ Dung Trần, hắn vội nói: “Vương gia, nha đầu Hồng Tuyết ở Thiên Âm Các vừa lẻn vào từ bên ngoài, bị huynh đệ vây lại. Nói là có chuyện quan trọng muốn báo cho tiểu thư.”

Mộ Dung Trần khựng bước, ngoảnh đầu nhìn hắn.

Quỷ Thập lại nói tiếp: “Thuộc hạ vừa hỏi qua, nàng ta nói…”

Hắn ngập ngừng một chút, giọng thoáng run: “Nói người của bọn họ… đã phát hiện tung tích của lão phu nhân!”

“!!!”

Quỷ Nhị và Quỷ Tam vừa đi chưa xa đồng loạt biến sắc, quay sang nhìn Quỷ Thập!



“Dẫn nàng ta đến gặp bổn vương ngay!”

Mộ Dung Trần chính hắn cũng không nhận ra, giọng nói ấy bất giác mang theo một tia run rẩy khó phát hiện!

Quỷ Thập lập tức quay đi.

Mộ Dung Trần lại nhìn Quỷ Nhị, trầm giọng hỏi: “Thái phó viện thiếu thái phó, họ Khương đúng không?”

Quỷ Nhị ngẩn ra, rồi gật đầu: “Chính là Khương Yển.”

Đôi mắt Mộ Dung Trần chìm xuống, âm u tựa vực sâu, lạnh lẽo nói: “Nói với Cảnh Như Vân, muốn cứu Mộ Thanh thì đi bắt trưởng nữ của thiếu thái phó Khương Yển về, để nàng ta khai ra tung tích của Bàng Thái!”

Vừa rồi, toàn bộ quá trình thẩm vấn Hòa quan đều do một mình Mộ Dung Trần thực hiện, không cho bất cứ ai can dự.

Quỷ Nhị cùng vài người khác chỉ đứng gác bên ngoài, nghe thấy trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết đến tận xương tủy của Hòa quan, ai nấy đều lạnh sống lưng.

Khó mà tưởng tượng được, khi Mộ Dung Trần nổi giận cực độ thì thủ đoạn lại tàn nhẫn đến mức nào.

Vì vậy, để tránh hắn mất kiểm soát Quỷ Nhị mới kịp thời lấy ra chiếc khăn tay do Hoa Mộ Thanh tự tay thêu tặng.

Dưới loại tra khảo đó, Hòa quan thậm chí chưa chịu nổi đến nửa nén nhang đã khai hết tất cả.

Thì ra, kể từ sau khi Cảnh Như Thủy bị Mộ Dung Trần bắt giữ và hủy hoại hoàn toàn rồi bí ẩn biến mất, có một kẻ đã tìm đến Hòa quan dùng chút thủ đoạn mà dễ dàng lôi kéo được hắn.

Hòa quan cũng không rõ kẻ đứng sau đó thật sự là ai, chỉ biết lúc ấy, cả Bàng Thái và Hàm Thúy, những người từng theo Cảnh Như Thủy cũng lần lượt bị kẻ đó tìm đến, gom lại để sai khiến.



Hòa quan vốn vẫn ở phủ Tứ Công Chúa, tiếp tục liên lạc ngầm với Bàng Thái và Hàm Thúy, báo tin tức liên quan đến phủ Tứ Công Chúa.

Còn vụ án phò mã và Cảnh Hòa Quận Chúa bị bắ-t có-c lần này, thực chất chính là do Hòa quan ngầm ra tay sắp đặt.

Hắn cũng không biết đối phương rốt cuộc muốn làm gì, chỉ làm theo chỉ thị, dẫn phò mã và Cảnh Hòa ra ngoài thành rồi sau đó bình thản ở lại phủ Tứ Công Chúa, cho đến khi bị Mộ Dung Trần bắt giữ.

Những lời khai hữu ích thực ra cũng chẳng nhiều nhưng Mộ Dung Trần, từ chuỗi lời nói rối loạn của hắn đã nắm được một manh mối quan trọng.

Sau khi rời khỏi Cảnh Như Thủy, Bàng Thái luôn ẩn náu tại phủ của Thiếu thái phó Khương Yển Yểm, hơn nữa còn qua lại rất mật thiết với thiên kim của ông ta – Khương Dung Dung.

Về sau, Bàng Thái cùng Hàm Thúy chính là người liên lạc giữa kẻ đứng sau và phe của hắn.

Như vậy, rất có thể, Bàng Thái hiện giờ vẫn đang ở bên cạnh kẻ đứng sau kia.

Chỉ cần lần ra tung tích của Bàng Thái, khả năng cao có thể truy ra được kẻ đã không tiếc lợi dụng cả Cảnh Như Vân để đ-ánh lạc hướng, bày ra âm mưu lớn như vậy rồi bắ-t có-c Hoa Mộ Thanh.

Quỷ Nhị nhận lệnh, lập tức quay đi tìm Quỷ Tam.

Quỷ Ngũ cũng đã sớm trở về phủ Thần Vương từ một canh giờ trước, và biết chuyện xảy ra trên phố.

Hắn lập tức bẩm báo thông tin tra được cho Mộ Dung Trần: “Phò mã và Quận Chúa vốn định nhân dịp sinh thần Tứ Công Chúa chuẩn bị một món lễ vật. Tình cờ nghe một gã nam sủng trong phủ nói gần đây Công Chúa rất thích một món canh nấm. Loại nấm đó chỉ mọc ở một nơi ngoài hoàng thành gọi là núi Long Mã.”

“Phò mã bèn dẫn theo Quận Chúa cùng đi, nào ngờ, giữa đường lại bị một toán khoảng hơn hai mươi người đã phục kích sẵn bắ-t có-c. Chỉ để lại một người trở về báo cho Tứ Công Chúa biết, nếu muốn phò mã và Quận Chúa còn sống, thì phải ngoan ngoãn phối hợp.”

“Vì thế mới có màn kịch xảy ra vào sáng nay.”

Nguyên nhân cụ thể, so với lời khai của Hòa quan thì hoàn toàn trùng khớp.



Mộ Dung Trần âm thầm suy tính, kẻ lôi kéo được nam sủng trong phủ Tứ Công Chúa, chắc chắn từ lâu đã để mắt đến Cảnh Như Vân lại còn am hiểu tường tận những chuyện nội bộ của hoàng thất.

Chuyện mờ ám giữa Hòa quan và Cảnh Như Vân vốn là bí mật, người bình thường không thể dễ dàng biết được, vậy mà kẻ đó lại biết, thậm chí còn ra tay lôi kéo.

Không những thế, còn rõ cả quan hệ giữa hắn và Hoa Mộ Thanh.

Lại có thể sắp đặt một toán người được huấn luyện nghiêm chỉnh, đi bắt phu quân và nữ nhi của Cảnh Như Vân.

Phải biết rằng, khi phò mã và Quận Chúa ra ngoài, chắc chắn sẽ đem theo không ít thị vệ hộ tống.

Vậy mà chỉ với khoảng hai mươi người, lại dễ dàng bắt đi được, đủ thấy trong tay kẻ đó hẳn có một thế lực mạnh mẽ, không thể xem thường.

Trong kinh thành Long Đô này, ngoài Hoàng đế ra, còn ai có thể bày được cục diện lớn đến vậy?

Là Cảnh Hạo Khang vừa bị hắn tính kế?

Hay là Cảnh Hạo Thiệu ôm nỗi phẫn hận không cam?

Hoặc Cảnh Hạo Văn vừa mới bắt đầu để lộ dã tâm?

Hay chăng, đó lại là một kẻ nào khác, ẩn sâu dưới lớp bùn lầy này mà hắn vẫn chưa biết tới?

Mộ Dung Trần tin chắc sẽ không phải là Hoàng đế.



Hắn vừa gặp Tô Nguyên Đức một cách quang minh chính đại, Hoàng đế tạm thời sẽ không vội ra tay.

Hơn nữa, loại thủ đoạn này Hoàng đế từng dùng một lần sẽ không hạ mình lặp lại thêm lần nữa.

Mộ Dung Trần khẽ nhíu đôi mày dài, trong mắt phủ một tầng u ám nặng nề.

Lúc này, Quỷ Thập dẫn Hồng Tuyết bước nhanh tới.

Hồng Tuyết vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, hờ hững với những người xung quanh nhưng khi đứng trước mặt Hoa Mộ Thanh và Mộ Dung Trần, lại cực kỳ cung kính.

Vừa đến gần, nàng lập tức hành lễ: “Tham kiến Thần Vương điện hạ.”

Mộ Dung Trần hoàn hồn, khẽ phất tay: “Đứng dậy nói đi, các ngươi phát hiện được tung tích của… mẫu thân bổn vương?”

Hồng Tuyết gật đầu, không do dự, nói thẳng: “Vâng. Sáng nay, có người báo tin tại Đa Phúc Tự, nhìn thấy một người rất giống lão phu nhân.” 

 
Trước Tiếp