[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 100: Tránh Ra! Tôi Ngại Bẩn ( H)

Trước Tiếp

Hai người dây dưa liên hồi , giữa nơi ***** ***** nhiễu ra ướt một mảng ga giường.

Y Thiên Vũ bỗng dưng bóp chặt vú Huyên Huyên tới phun sữa, hông của hắn gồng lên. Đâm thọc mạnh mẽ vào bên trong ***** .

Huyên Huyên đoán rằng hắn sắp tỉnh, liền co rút, kẹp chặt ***** nuốt trọn vào bên trong ,không muốn ***** tuột ra ngoài.

Chưa tới 10 giây Y Thiên Vũ liền mở hai mắt ra, hắn vẫn chưa hoàn toàn y thức được. Vẫn tưởng mình trong cơn mơ, miệng hắn ghé sát vào hai vú cô.

Hung hăng ***** ,cắn gặm một cách tàn bạo.Cho tới khi hắn nếm được vị ngọt ngào chảy ra từ *****, lúc này Y Thiên Vũ hoàn toàn tỉnh

Huyên Huyên cắn chặt môi, cố gắng co rút ***** kẹp chặt *****. Run rẫy lên tiếng...

"Anh... Anh trai.. Ưmmm.. Ưm... :"

Đỉnh ***** bị thắt chặt ,khiến ***** đánh úp lên tới tận đại não của hắn. Sung sướng tới mức, ***** run rẫy thần hồn điên đảo.

Y Thiên Vũ mở lớn hai mắt, hắn khiếp sợ nhìn vào mặt Huyên Huyên, sau đó lại nhìn xuống ***** no đủ đang tiết sữa.

Đảo mắt xuống nhìn ***** to lớn đang ***** ***** rĩ ra *****, nhiễu cả một mảnh ga giường kia.

Huyên Huyên giả bộ lo sợ, áp mông lại gần hơn, tự động nhấp thành nhịp. ***** còn không ngừng co thắt, nuốt lấy ***** không ngừng co giật kia.



" Ưm.. Ư....anh trai, mau rút ra... Anh đang làm gì vậy?

Câu này vẫn là hắn hỏi mới đúng. Y Thiên Vũ cắn răng, mồ hôi chảy ra đàm đìa. Gân xanh nổi lên khắp trán.

Hắn khó khăn nuốt nước miếng xuống, hai tay buông ta khỏi hai vú trắng nõn kia. Mông nhấc ra, nhưng tiểu kẹp quá chặt hắn không thể nào tách ra nổi.

Huyên Huyên âm thầm động ,kẹp chặt ***** ***** liên hồi cố tình giữ ***** ở lại.

Y Thiên Vũ gầm lên, hắn túm chặt eo Huyên Huyên . Sau đó thúc một cái mạnh bạo cuối cùng, ***** một lần nữa ập tới.

***** run rẫy ***** vào bên trong Huyên Huyên, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra, liếc mắt nhìn Huyên Huyên với ánh mắt không mấy tốt đẹp.

Hắn không ngờ, chính mình lại chơi em gái ruột. Rõ ràng chỉ là mơ, sao lại thành sự thật? Còn em gái sao lại không la lên?

Nhìn vẻ mặt còn rất hưởng ứng, còn phi thường thõa mãn. Gương mặt em gái hắn bây giờ, rất câu dẫn người.

Y Thiên Vũ lạnh lùng lên tiếng.

" Cần bao nhiêu tiền?

Huyên Huyên bị hắn hỏi, toàn thân cô cứng đờ. Tên nam chủ này xem cô là gái sao? Ngủ xong liền ném tiền vào mặt...

" Anh... Em... Em.. Không....



" Nói đi bao nhiêu tiền, muốn cái gì cứ nói :"

Y Thiên Vũ cau mày, rút điếu thuốc ra châm hút. Dường như hắn sắp hết sức chịu đựng của mình rồi.

" Anh, em không muốn tiền... Em chỉ còn mình anh là người thân, xin anh đừng đối xử với em như vậy.

" Anh ,em xin anh mà....

Huyên Huyên lấy chăn che mình, khóc tới khàn tiếng. Nước mắt thi nhau chảy xuống, thấm ướt cả gương mặt. Tạo thành vẻ kiều mị dị thường.

" Cô xứng sao? Tôi lỡ cắm qua cô. Bây giờ cô rất bẩn, đừng cố gắng làm trò vô sĩ như người đàn bà tàn nhẫn kia.

" Tôi không xem cô là em gái, tôi ghê tởm cô.

Bỗng nhiên hắn nhớ lại cảm giác thần tiên, được ***** ***** khít rịt kia. Y Thiên Vũ tắt điếu thuốc, lạnh lùng nói.

" Nếu như cô chịu làm đồ chơi của tôi, thì tôi còn xem xét lại.

Huyên Huyên tức tới nghẹn họng, trừng mắt nhìn Y Thiên Vũ. Hồi lâu cô đành gật đầu chấp thuận..

" Anh , anh muốn làm gì em gái đều được. Chỉ cầu xin anh đừng rời bỏ em gái.....
Trước Tiếp