Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 990: Giết Chết Tù Nhân (50)

Trước Tiếp

Đã hết thời gian nghỉ ngơi, bây giờ bọn họ cần phải đi ra ngoài tập hợp.

Khúc Vật và Đoàn Vu Thần gần như hoán đổi hoàn toàn giường của Hòa Ngọc và Số Bốn, di chuyển cả thủ vệ lẫn những đồ vật đẫm máu trên giường đến vị trí của Số Bốn.

Số Bốn đứng ở bên cạnh, trên khuôn mặt chết lặng dần hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Trong khi di chuyển, thủ vệ dần tỉnh lại từ trong hôn mê, ánh mắt lộ vẻ hoang mang đến cực độ, hoàn toàn nhìn không hiểu những chuyện đang xảy ra.

Nhưng không ảnh hưởng gì đến cơn phẫn nộ của gã, gã chịu đựng tất cả đau đớn, dùng một đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm Hòa Ngọc, ánh mắt kia như thể chỉ hận không thể băm vằm bọn họ thành nghìn mảnh vậy.

Hòa Ngọc bình tĩnh xoay người: "Xử lý."

Đồng tử của thủ vệ co rụt lại, không thể tưởng tượng nổi: "Làm gì? Chúng mày muốn giết tao sao? Chắc chắn chúng mày sẽ bị phát hiện, ngục trưởng đại nhân sẽ..."

Gã không tin những người này dám giết gã!

Tuy gã biết những người này muốn vượt ngục, nhưng một khi giết gã bọn họ sẽ bị phát hiện ngay lập tức.

Số Bốn buồn bã nói: "Không, là do tôi giết anh."

Thủ vệ: "???"

Eugene vươn tay vặn gãy cổ gã, thủ vệ cứ thế chết đi với khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác mờ mịt.

Việc một tên thủ vệ chết đi vốn không phải là chuyện gì to tát, nhưng lại chết vào giữa trưa, còn chết trên tay tù nhân vẫn khiến cho người của nhà giam coi trọng.

Đội phó mở cửa cho bọn họ, dẫn theo 31 cá nhân đã xếp thành hàng chỉnh tề đi huấn luyện.

Số Bốn cũng tạm thời bị nhốt lại chờ điều tra.

Huấn luyện diễn ra bình thường.

Khi đàn dã thú đầu tiên được thả ra, mấy người Trấn Tinh nhào tới giống y như lúc sáng, không biểu hiện ra một chút bất thường nào, tập trung chiến đấu tạo ra sự hỗn loạn.

Hòa Ngọc và Quỳnh chạm trán nhau trong khi được yểm trợ.

Thời gian có hạn, Quỳnh nói thẳng: "Tôi tính toán thời gian, có thể phá vỡ vòng tay, cởi vòng tay ra cho hai người, nhưng mà một mình tôi không làm được, cần phải có người giúp đỡ."

Hòa Ngọc: "Giúp cái gì?"

Quỳnh hít sâu một hơi: "Giúp tôi khống chế để phá vòng tay."

Hòa Ngọc gật đầu, không hề do dự: "Được, tôi giúp cô."

Quỳnh yên tâm hơn nhiều, tuy nhìn Hòa Ngọc gầy yếu, năng lực chiến đấu lại thấp nhưng cậu luôn luôn đáng tin cậy như vậy.

Cậu không keo kiệt sự tin tưởng với người khác, sau khi tin tưởng rồi sẽ còn phối hợp vô điều kiện, khiến cho Quỳnh cảm thấy cực kỳ đáng tin cậy.

Nhiệm vụ của cô ta bây giờ vô cùng gian khổ, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng, Quỳnh phải chịu áp lực rất lớn.

Sự ủng hộ và tin tưởng của Hòa Ngọc cùng với tất cả mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát đều giúp cô ta thấy yên tâm hơn, trong lòng lại thấy chắc chắn hơn.

Nếu không phải có đêm hỗn loạn thì bọn họ cũng không cần phải gấp gáp như vậy.

Nhưng chính bởi vì có đêm hỗn loạn, cho nên bọn họ mới cần phải thử vượt ngục trước đêm nay...

Quỳnh cố gắng ổn định hô hấp, cố để mình có thể giữ vững sự bình tĩnh trầm ổn dù có đang nhảy disco trên ranh giới tử vong.

Hòa Ngọc giơ tay vỗ vỗ bả vai cô ta, bình tĩnh nói: "Chuẩn bị cởi bỏ vòng tay, cởi cho Lăng Bất Thần trước."

Quỳnh gật gật đầu, không phản đối.

Cởi vòng tay của Lăng Bất Thần đầu tiên là rất hợp lý. Trong trận thi đấu hiện tại của phó bản này, dựa theo năng lực chiến đấu mà nói thì Trấn Tinh, Lăng Bất Thần, Eugene, Vạn Nhân Trảm được xếp hàng đầu.

Đặc biệt là Trấn Tinh và Lăng Bất Thần, trang bị của hai người đều có thể tấn công từ xa, là những người đầu tiên được chọn để phá vòng tay.

Mà cởi cho Lăng Bất Thần trước rồi mới đến Trấn Tinh cũng là bởi vì năng lực chiến đấu cá nhân của Lăng Bất Thần quá kém, sau khi tăng lên sẽ càng có lợi cho việc tăng mạnh thực lực nhóm hơn là Trấn Tinh.

Lăng Bất Thần có thể lặng lẽ trà trộn trong đám đông chờ cởi vòng tay, nhưng Trấn Tinh thì không được, gã quá nổi bật.

Đây là phương án mà mọi người kết luận được, Quỳnh cũng không dị nghị gì.

Trước Tiếp