Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 962: Giết Chết Tù Nhân (22)

Trước Tiếp

Tố chất thân thể của Hòa Ngọc kém, nhưng sức mạnh tinh thần vô cùng cường đại, cậu phát hiện ra chỗ không đúng đã cắn chặt môi, máu tươi tràn ra, đầu óc có chút tỉnh táo.

Nhưng cũng chỉ một chút!

Là vòng tay!

Rõ ràng bọn họ đã ngừng thở nhưng vẫn bị mê choáng, chứng tỏ đối phương ra tay từ vòng tay!

Hòa Ngọc không cảm nhận được bên ngoài, trong miệng tràn đầy mùi máu, cậu cắn rách môi, lại cắn đầu lưỡi, miễn cưỡng giữ vững một phần tỉnh táo kia.

Không biết qua bao lâu.

Có người đi vào, Hòa Ngọc cảm nhận được giường của bản thân di chuyển, cũng loáng thoáng nghe được một âm thanh...

"Đưa tên này và hai tên phòng bên kia đến tầng 10 đi."

"Hình như hai tên này có phản ứng dị thường, đưa đến tầng 9, còn những người khác đưa hết xuống tầng 8."

"Rõ."

Cùng bị đẩy đi, đồng thời cũng nghe được âm thanh truyền đến từ bên cạnh: "Số 3 sắp tỉnh, tố chất thân thể quá mạnh! Nhanh, nhanh chóng đưa đến chỗ tiến sĩ Cam Luân, tiến sĩ chắc chắn rất vui."

Số 3... Là Vạn Nhân Trảm.

Đây là suy nghĩ cuối cùng của Hòa Ngọc.

Lại không biết qua bao lâu, cậu mơ màng nghe được âm thanh tức giận...

"Đây là sao? Tại sao số 1, số 2 lại biến thành như vậy?"

"Bọn họ như này thì hoàn toàn không thể dùng thuốc..."

"Thôi, cứ để đấy đã, tiến sĩ Cam Luân vừa tức giận, đừng có đi chọc chửi. Hiện tại, trong mắt tiến sĩ Cam Luân chỉ có hai cá thể để nghiên cứu kia, còn hai tên này cứ để đấy đã."

"Yếu như vậy không cần rửa sạch sao?"

"Chờ tiến sĩ Cam Luân rảnh nhìn kỹ rồi tính..."

...

Sau một trận rung lắc, hình như cậu bị di chuyển đi. Hòa Ngọc không mở mắt được, ngay cả động tác cắn đầu lưỡi cũng không làm được, cậu yên tĩnh nhắm mắt, trong đầu vẽ ràng từng đường cong, phân bố rất rõ. Hòa Ngọc mở to mắt, ánh mắt thanh tỉnh.

Cậu chậm rãi cử động, tầm mắt liếc nhìn căn phòng, ba người khác đều ở đây, cậu chuẩn bị ngồi dậy, vừa mới chống tay, một bóng dáng xoay người lên giường, duỗi tay kéo chăn mỏng che lại hai người, kín mít từ đầu đến chân.

Hòa Ngọc giơ tay tấn công theo bản năng.

Âm thanh quen thuộc của Eugene vang lên: "Suỵt, là tôi!"

Hòa Ngọc: "....."

Cậu hơi quay đầu, nhìn về phía người nằm bên cạnh mình, mặt không biểu tình.

Eugene hạ thấp giọng, thò đầu qua, gần như dán sát tai của Hòa Ngọc. Mặc dù là người của hành tinh Cơ Giới, nhưng thân thể không khác gì người thường, chỉ là vị trí dán vào Hòa Ngọc đặc biệt lạnh lẽo, rất có cảm giác máy móc. Gã nhỏ giọng, hô hấp phả vào trên má Hòa Ngọc: "Nhỏ giọng chút, tôi có tin tức quan trọng!"

Giọng nói vừa kết thúc, lại có một người khác bò lên bên cạnh, ngủ ở bên cạnh Hòa Ngọc, cũng che lại chăn, thân thể của người nọ khác với Eugene, chỗ tiếp xúc rất ấm, nhiệt độ cơ thể cao hơn Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc yên lặng quay đầu nhìn qua.

Eugene ở trong chăn cũng thò đầu dò hỏi: "Hửm? Lăng Bất Thần, cậu cũng tỉnh?"

Lăng Bất Thần chớp mắt, vẻ mặt đơn thuần: "Tỉnh được một lúc, tôi nghe thấy động tĩnh của anh nên lại đây, còn nhìn thấy anh núp dưới giường Hòa Ngọc."

Lời này nghe có vẻ kỳ kỳ...

Eugene không chút xấu hổ, chớp chớp mắt: "Không phải tôi đang đợi Hòa Ngọc tỉnh lại sao."

Cuối cùng Hòa Ngọc mở miệng: "Cho nên, mấy người muốn giữ nguyên tư thế này nói chuyện?"

Cậu không biểu tình nằm trên giường, một bên là Eugene thò người qua, một bên là Lăng Bất Thần nằm nghiêng, trường hợp vô cùng quỷ dị.

Lăng Bất Thần vô tội chớp mắt.

Hiển nhiên là vì phòng bị Eugene nên không cho phép Eugene chui vào ổ chăn cùng với Hòa Ngọc nên lúc này mới chui vào.

Eugene bị hiểu lầm, kích động nói: "Tôi có tin tức quan trọng, không thể bị người của ngục giam phát hiện!"

Gã kéo Hòa Ngọc lại, trốn dưới chăn, đầu dựa sát, hạ thấp âm thanh: "Cậu nghe tôi nói trước."

Hòa Ngọc: "Vậy anh chắc chắn cứ như này thì giấu được?"

"Bỏ qua đi, tốt hơn so với việc nói trực tiếp bên ngoài. Động tĩnh của chúng ta không thể quá lớn, bọn họ còn đang hôn mê, vừa rồi..."

Eugene vừa mới mở miệng nói chuyện, đột nhiên trên không sáng ngời, chăn bị người nhấc lên, Vạn Nhân Trảm nhìn chằm chằm bọn họ, sắc mặt nặng nề, rất giống hiện trường bắt gian.

Bên cạnh, Trấn Tinh, Đoàn Vu Thần, Khúc Vật, Annie, không thiếu một người, tất cả đều đang nhìn bọn họ, ánh mắt cực kỳ phức tạp, không khí càng thêm quỷ dị.

Trước Tiếp