Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1146: Là Đồng Đội Sao? (13)

Trước Tiếp

Vạn Nhân Trảm gào thét: "Tao làm vậy không phải là vì để có thể sớm tìm thấy mày sao?"

Hòa Ngọc nhìn gã một cái, rồi lặng lẽ dời tầm mắt.

Eugene cũng đã tới nơi, giở giọng chất vấn: "Hòa Ngọc, là đồng đội sao?"

Hòa Ngọc trả lời không chút do dự: "Không phải."

Eugene: "..."

Nguyên Trạch nghi hoặc: "Cậu đã nhận được thẻ kiểm nghiệm thân phận chưa?"

Hòa Ngọc lắc đầu, vô cùng thản nhiên đáp: "Không có."

Eugene trừng mắt trắng: "Thế mà còn dám kêu không phải cùng đội? Nói chắc nịch như vậy, suýt nữa thì làm tôi tưởng cậu đã biết chúng ta không cùng một đội rồi chứ." Gã tiến lại gần, hạ thấp giọng nói: "Tôi có một linh cảm, là chúng ta ở cùng một đội đấy."

Hòa Ngọc: "..."

[Bình luận: "Hahaha, Hòa Thần đã nói thật rồi, đáng tiếc không ai tin tưởng cả."]

[Bình luận: "Tuy rằng tôi rất tức giận vì Hòa Ngọc ở đội 3, nhưng mà, quả thực Hòa Ngọc là người duy nhất ở hiện trường không cần dùng đến thẻ kiểm nghiệm thân phận."]

[Bình luận: "Đồng ý, cậu ta có thể nói với một người một cách chắc nịch, không cùng một trận doanh, dù sao thì trận doanh của cậu ta cũng chỉ có một người là cậu ta."]

[Bình luận: "@Show sống còn đỉnh lưu, mau đưa ra lời giải thích và cách giải quyết chuyện này đi, Hòa Ngọc như vậy thì làm sao mà chơi được?"]

Khán giả cảm thấy lo lắng thay cho Hòa Ngọc. Cậu là người đội 3 mà lại đứng chung với người đội 1 và đội 2, thực sự quá nguy hiểm.

Nhưng mà dường như Hòa Ngọc không hề cảm thấy lo lắng chút nào.

Cậu hướng mắt nhìn về phía mọi người đang đứng ở bên cạnh. 

Tuy rằng bọn họ đều đang đứng cạnh nhau, nhưng đâu đó vẫn có sự phòng bị. 

Ở phó bản này khi giết người thì đối phương tạm thời sẽ không chết, nên cảm giác "áy náy" của bên giết người sẽ giảm xuống trên diện rộng. Cũng vì vậy, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người ra tay.

Mắt của Vạn Nhân Trảm cuối cùng đã nhìn thấy đường rồi, gã đen mặt bước tới, hỏi: "Không một ai trong số bọn mày có thẻ kiểm nghiệm thân phận sao?"

Cách Đới đảo mắt một vòng: "Phí lời, không phải là chỉ mới vào được phó bản thôi sao?"

Trảm Đặc nhìn về phía núi tuyết ở trước mặt, tò mò mở lời: "Đấy là nơi phát sinh nhiệm vụ sao? Nhìn qua không giống lắm."

Hòa Ngọc gật đầu: "Có lẽ là vậy." Cậu đem những thông tin mà mình biết nói cho bọn họ: "Có lẽ nhiệm vụ ở trên đỉnh núi, không thể bay vào dãy núi này được, chỉ có thể leo lên thôi."

Lăng Bất Thần: "Hình như tôi cũng phát hiện ra một địa điểm làm nhiệm vụ rồi, có điều cách đây hơi xa."

Seattle cũng nhìn về phía núi tuyết: "Vậy thì đợi đến lúc hoàn thành cái này xong đã, rồi lại đi làm nhiệm vụ kia."

Nói xong, cô ta quay sang nhìn những người khác với vẻ đầy đề phòng. Những người còn lại cũng nhanh chóng cảnh giác trở lại, bầu không khí cũng trở nên hồi hộp lên.

Hòa Ngọc bình tĩnh ngồi trên một tảng đá, hơi nghiêng đầu: "Nhiệm vụ đầu tiên, chúng ta có nên thử cảm giác cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ này không?"

Trước Tiếp