Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1142: Là Đồng Đội Sao? (9) - Số 3

Trước Tiếp

[Bình luận: "Phó bản này thật ra cũng rất nguy hiểm, quy tắc thật là càng nghĩ càng thấy sợ."]

[Bình luận: "Không còn cách nào khác, phó bản của nửa đầu trận bán kết, sao mà có thế nhẹ nhàng?"]

[Bình luận: "May mà, trước khi phó bản này kết thúc, đều sẽ không có người chết thật sự."]

[Bình luận: "Nhưng mà, vào lúc phó bản kết thúc, một lần chết đi năm mươi người!"]

[Bình luận: "Đụ, tôi vừa mới qua phòng phát sóng trực tiếp khác, rất nhiều người đã rút số rồi, quá con mẹ nó tuyệt vọng quá."]

[Bình luận: "Tôi cũng xem rồi, a a a, Trấn Tinh và Eugene không phải một phe, Vạn Nhân Trảm và Lăng Bất Thần lại không phải một phe, má."]

So với phó bản "rơi xuống thành hộp", phó bản này vẫn tốt hơn nhiều.

Đôi mắt xanh có thể kéo cậu vào phó bản mới, lại không thể đặt ra quy tắc phó bản, mà quy tắc phó bản đặt ra, trước giờ đều chỉ muốn bọn họ chém giết lẫn nhau, không hề có bất kì sự tin tưởng nào.

Hòa Ngọc cười lạnh một tiếng. Thỉnh thoảng cậu có thể nhìn thấy Bình luận, có lẽ mấy cái đó sẽ giúp cậu gian lận được một chút trong phó bản này.

Nhưng mà, "phe mình" chiến thắng không phải là kết quả Hòa Ngọc mong muốn, cậu rất nghi ngờ những đồng đội mà cậu đã nhận ra thực chất lại được phân về phe còn lại.

Nghĩ đến đây, Hòa Ngọc lựa chọn lấy "số" của bản thân. Hệ thống lóe lên, sau đó một con số lăn đến trước mặt cậu rất mượt mà -

Hòa Ngọc: "???"

Những khán giả: "???"

lại dính bug rồi, vừa mới hứa sẽ có một trận thi đấu công bằng, Hòa Ngọc lấy được số "3".

Điều này con mẹ nó là ý gì? Là nói rõ cậu là phe thứ ba sao? Hay là nói rõ cậu có thân phận đặc biệt?

Quy tắc hệ thống không có công bố, cũng không nói có quy tắc ẩn, bên đó chỉ có thể là lỗi hệ thống.

Thu Đao nắm tóc chỉ còn lại vài cọng, lại bứt mất một cọng trong ba cọng tóc cuối cùng. Nhìn cọng tóc ngắn khô trên lòng bàn tay, anh ta tức giận gấp bội, quay đầu hỏi Ebil: "Đây rốt cuộc là chuyện gì nữa?!"

"Chắc là lỗi hệ thống." Ebil rõ ràng không suy nghĩ nhiều.

Thu Đao gắt gỏng: "Nhanh chóng sửa chữa đi! Phe số 1 chỉ có 49 người, cho cậu về phe số 1 đi!"

Ebil nâng tay nắn cằm, chớp mắt: "Nhưng mà lúc nãy vừa mới gia tăng phòng ngự hệ thống của với đội kỹ thuật, chúng ta cũng không thể thay đổi quy tắc phó bản được."

Thu Đao: "..."

Gia tăng phòng ngự là vì để tránh có người can thiệp thi đấu nữa, nhưng kết quả là bọn họ cũng hoàn toàn không thể can thiệp được vào nữa rồi. Vốn dĩ can thiệp thi đấu đã rất khó, bây giờ khó càng thêm khó.

Thu Đao hít sâu một hơi, giọng nói trầm khàn: "Vậy Hòa Ngọc tự động về phe số 1 nhỉ?"

Ebil: "Nếu như tính toán không xảy ra sai sót, bất kể là phe số 1 hay số 2 chiến thắng, phe số 3 Hòa Ngọc đều sẽ bị loại."

Thu Đao: "..."

Anh rất muốn gào lên với ông trời

— Hay là tiễn tôi đi luôn đi, tôi không muốn sống nữa!

Trí não liên tục kêu lên như điên, Thu Đao không dám nhìn qua, kể cả lời cảnh báo mệnh lệnh đến từ hoàng cung, anh cũng không dám đọc.

Anh ta muốn bứt tóc, sờ hai cọng tóc còn lại thì rút tay về, chà sát lên trên quần, lại hỏi: "Có thể bảo nhân viên kỹ thuật của hành tinh Cơ Giới cùng nhau sửa chữa không?"

Ebil nghĩ một lát, gật đầu: "Có thể."

Mắt Thu Đao sáng lên.

Ebil: "Nhưng mà vì lớp bảo vệ quá hoàn hảo, chúng ta sẽ mất rất nhiều thời gian."

Giọng nói Thu Đao trầm khàn: "Rất nhiều là bao lâu?"

Ebil: "Ba ngày trở lên."

Thu Đao: "..."

Vẫn là tiễn tôi đi đi.

Bây giờ anh ta hận bản thân không thể chính là tuyển thủ tham gia tuyển chọn trong đấu trường, anh ta cảm thấy, tất cả các tuyển thủ đều không có áp lực lớn bằng anh ta.

Khi rời xa nhà, anh ta có người ba. 

Đợi đến khi về nhà, ba anh nhìn thấy bộ dáng của anh ta, chắc sẽ phải gọi anh ta là ba. 

Không biết anh ta đã hốc hác đến mức độ nào rồi nữa.

Trí não tiếp tục nhắc nhở, hoàng cung truyền tin đến, nhưng Thu Đao không dám nhận.

Anh ta gào lên với Ebil: "Vậy thì nhanh chóng làm đi! Cái gì mà trên ba ngày, nhiều nhất là ba ngày!! Nhanh lên!"

Ebil đi rồi.

Thu Đao tắt trí não đi, bất động trên ghế. 

Anh ta quyết định rồi, trước khi giải quyết xong chuyện này, anh ta sẽ giả chết.

Còn về sự tức giận của Vương và các thế lực khác? Mặc kệ đi. 

Dù sao khi mùa thi đấu này kết thúc, anh ta cũng sống không nổi rồi.

Thật ra, nếu như phải truy cứu trách nhiệm thì lúc trước anh ta đã bị giải quyết rồi, hoặc là bị dòng họ người hâm mộ của tuyển thủ âm thầm g**t ch*t, nhưng mà Vương và thế lực lớn đang bảo vệ anh ta. 

Không phải cố gắng giữ mạng anh ta lại vì anh ta có ích, hay trân trọng cống hiến của anh ta.

Mà là, muốn anh ta gánh tội!

bây giờ chính là củ khoai lang nóng, ai nhận người đó chết.

Thu Đao nghĩ đến đây, đột nhiên đã nghĩ thông rồi, lấy gương ra, cẩn thận từng li từng tí nhìn vào gương, định dán cọng tóc vừa mới rụng đó lên.

Liên Bang có kỹ thuật mọc tóc nhưng đáng tiếc, bây giờ anh ta không dám rời khỏi căn phòng làm việc này.

Trước Tiếp