Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 944: Huyễn ảnh thanh vũ (2)

Trước Tiếp
Nhìn lưu quang màu xanh, Lục Lâm Thiên đứng bật động. Linh khí địa cấp, muốn nó nhận chủ chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng.  

– Bạch Linh tỷ, lão đại sao lại đứng bất động.  

Nhìn vào đại sảnh, Tiểu Long lắc lư cái đầu, vô c*̀ng nghi hoặc.  

– Đó là linh khí Địa cấp, đã có linh tính c*̉a mình, muốn nó nhận chủ không phải chuyện dễ dàng. Lão đại c*̉a đệ đang chuẩn bị.  

Bạch Linh nói, đôi mắt xinh đẹp lúc này nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.  

Sưu Sưu.  

Một lát sau, Lục Lâm Thiên rốt cuộc c*̃ng có động tác. Vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh bỗng nhiên lao thẳng về phía lưu quang kia. Tốc độ như quỷ mị trực tiếp biến mất trong đại sảnh. Lúc thân thể xuất hiện thì đã đứng ở trước mặt lưu quang màu xanh.  

Sưu.  

Trong sát na, khi thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện, lưu quang màu xanh trong nháy mắt c*̃ng biến mất mang theo âm hưởng giống như sấm rền, tạo thành vài đạo tàn ảnh trong đại sảnh.  

– Ồ?  

khi thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện, ánh mắt có chút nghi hoặc. Đối với tốc độ c*̉a mình Lục Lâm Thiên vô c*̀ng hiểu rõ. Dưới tốc độ c*̉a hắn, Vũ Suất tứ trọng c*̃ng khó có thể thoát khỏi, mà lưu quang màu xanh này không ngờ có thể trực tiếp tránh thoát.  

Ánh mắt trầm xuống, thân ảnh Lục Lâm Thiên tiếp tục lao thẳng tới, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, không gian quanh thân giờ phút này vặn vẹo.  

Sưu Sưu.  

Thân hình Lục Lâm Thiên giống như quỷ mị, thế nhưng lưu quang kia lần này lại biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh chóng dị thường.  

Tốc độ Lục Lâm Thiên lại được đẩy cao, thân ảnh uyển chuyển như quỷ mị, không gian quanh người hoàn toàn vặn vẹo. Toàn thân được một vòng xoáy chân khí bao bọc, tốc độ nhanh tới cực hạn.  

– Tốc độ c*̉a chưởng môn quá nhanh.  

Hoa Mãn Lâu lúc này c*̃ng thầm than một tiếng, cho dù là hắn gặp phải tốc độ như vậy c*̃ng không chiếm được tiện nghi gì.  

Sưu Sưu.  

Trong đại sảnh, tiếng xé gió không ngừng truyền ra. Tốc độ Lục Lâm Thiên càng ngày càng nhanh, mọi người liếc mắt nhìn vào chỉ thấy một vòng xoáy không rõ đang xoay tròn trong đại sảnh, mà lưu quang màu xanh kia thì giống như lưu tinh nhanh chóng bay qua bay lại.  

Tốc độ như vậy khiến cho mọi người kinh ngạc. Coi như là Thiên Độc Yêu Long c*̃ng phải nhíu mày nói:  

– Tốc độ c*̉a tên này quả thực không chậm.  

– Thế nhưng tốc độ c*̉a linh khí kia dường như so với lão đại còn nhanh hơn.  

Trong đôi mắt nhỏ c*̉a Tiểu Long lúc này hiện lên sự ngưng trọng.  

Một lát sau, thân ảnh Lục Lâm Thiên đột nhiên dừng lại, lưu quang màu xanh kia c*̃ng dừng lại trước mặt Lục Lâm Thiên. Quang mang vẫn vô c*̀ng chói mắt, không gian quanh thân nó đã bắt đầu gợn sóng.  

– Quả thực có linh tính.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, trong lòng hắn lúc này vô c*̀ng kinh ngạc và chấn động. Bằng vào tốc độ c*̉a hắn không ngờ c*̃ng không thể so sánh được với linh khí Địa cấp không ai khống chế. Đủ để chứng minh nếu như hắn chiếm được linh khí này thì tốc độ c*̉a hắn sau này sẽ tăng lên rất nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhìn vào lưu quang màu xanh trước mắt, ánh mắt biến đổi, âm thầm kết thủ ấn.  

Sưu.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên tạo thành một đám tàn ảnh lại nhanh chóng đánh tới, tốc độ nhanh tới cực hạn.  

Sưu.  

Một thanh âm vang lên, giống như trong dự tính c*̉a Lục Lâm Thiên. Lưu quang màu xanh kia trong nháy mắt c*̃ng vọt đi, tốc độ so với Lục Lâm Thiên còn nhanh hơn.  

– Có linh tính, thế nhưng trí tuệ không cao.  

Nhưng vào lúc này, Lục Lâm Thiên khẽ mở miệng cười, thân ảnh như quỷ mị xuất hiện trước lưu quang màu xanh. Vừa rồi hắn chỉ cố ý làm vậy, thân ảnh vừa mới bắn về phía trước, Lục Lâm Thiên nhanh chóng nhảy sang bên phải. Mà ngay khi lưu quang màu xanh biến mất, một giọt máu trong tay Lục Lâm Thiên đã đánh vào trong lưu quang màu xanh.  

Sưu Sưu.  

Trong nháy mắt lưu quang màu xanh dừng lại, tiếp theo hóa thành quang mang giống như một đầu cự mãng. Lưu quang màu xanh bành trướng rồi lập tức bao phủ Lục Lâm Thiên vào bên trong.  

Lục Lâm Thiên còn chưa phục hồi tinh thần lại. Tốc độ này quả thực quá nhanh, trong nháy mắt khiến hắn ho mắt. Lúc này chung quanh hắn đều là quang mang màu xanh chói mắt khiến cho hắn không thể nhìn thẳng.  

Một cỗ năng lượng khổng lồ tràn ngập, không có một chút dấu hiệu nào, đạo lưu quang màu xanh kia trong nháy mắt từ đầu ngón tay mới nhỏ máu ra chui vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên.  

Sưu Sưu.  

Đám quang mang chói mắt bao phủ cơ thể Lục Lâm Thiên lúc này nhanh chóng mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên.  

– Không tốt.  

Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn nhanh chóng biến đổi.  

– Bạch Linh tỷ, không biết lão đại làm sao vậy?  

Tiểu Long sốt ruột hỏi.  

– Linh khí kia hiện tại đang phản kháng, hiện giờ chính là lúc khảo nghiệm. Nếu như hắn không thể vượt qua khảo nghiệm thì nhận chủ sẽ thất bại. Nếu như vượt qua khảo nghiệm thì nhận chủ thành công.  

Bạch Linh nói.  

– Vậy nếu nhận chủ thất bại lão đại có gặp nguy hiểm hay không?  

Tiểu Long lắc lư cái đầu, vô c*̀ng lo lắng hỏi.  

– Ta c*̃ng không biết.  

Bạch Linh khẽ lắc đầu, đối với linh khí nàng c*̃ng không quá hiểu rõ.  

– Lão đại, huynh không được thất bại nha.  

Tiểu Long quay đầu lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi lẩm bẩm nói.  

– Chết tiệt.  

Trong cơ thể Lục Lâm Thiên lúc này có một cỗ năng lượng thuộc tính phong đang tàn sát bừa bãi. Năng lượng thuộc tính phong bàng bạc này là từ trên kiện linh khí kia tràn ra. Cỗ năng lượng này quá mức khổng lồ.  

Loại cảm giác khó chịu này khiến cho Lục Lâm Thiên liên tưởng tới lần đầu tiên hắn nuốt Linh Thần dịch. Năng lượng bàng bạc đó không chút kiêng nể tàn sát bữa bãi trong cơ thể. Mà lúc này năng lượng bàng bạc so với khi trước hắn dùng Linh Thần dịch còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần.  

Bây giờ Lục Lâm Thiên có cảm giác lục phủ ngũ tạng và gân cốt trong cơ thể đang bị năng lượng thuộc tính phong cuồng bạo này đảo qua. Cảm giác đau đớn này hầu như đã tới sát biên giới hắn không thể thừa nhận.  

– Hừ, ta c*̃ng không tin không làm ngươi nhận chủ được. Đây chính là ngươi tự mình đưa tới miệng.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, thủ ấn chợt kết. Không ngờ năng lượng bàng bạc này Lục Lâm Thiên lại không thể khống chế, thế nhưng cỗ năng lượng thuộc tính phong này hắn hoàn toàn có thể luyện hóa.  

– Âm Dương Linh Vũ Quyết. Luyện hóa cho ta.  

Lục Lâm Thiên thầm quát lên một tiếng. Âm Dương Linh Vũ Quyết lập tức được vận chuyển. Năng lượng bàng bạc trong cơ thể nhanh chóng bị Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa.  

Sưu Sưu.  

Linh khí địa cấp này đã có linh tính. Lúc này cảm thấy Âm Dương Linh Vũ Quyết đã bắt đầu luyện hóa không ngờ lại chạy trốn. Điều này càng khiến cho Lục Lâm Thiên vô c*̀ng đau đớn. Năng lượng đấu đá lung tung trong cơ thể, giống như vạn thú chạy lung tung. Nếu không phải thân thể hắn cường hãn thì Lục Lâm Thiên cảm thấy rất có thể thân thể hắn sẽ bị phân thành mấy phần.  

– Hừ, hiện tại ngươi đang ở trong cơ thể ta thì phải nghe lệnh ta.  

Lục Lâm Thiên cắn răng, thủ ấn trong tay biến hóa, bắt đầu luyện hóa năng lượng bàng bạc kia.  

– Dường như chưởng môn không quá thoải mái nha.  

Hoa Mãn Ngọc nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, trong mắt có chút lo lắng.
Trước Tiếp