
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Tô Cẩm một mình trầm tư một lúc, suy đoán của cô và Nguyên Cảnh vừa hay thiếu một bước cuối cùng.
Nếu suy đoán của Tam Thanh quán chủ chính xác, vậy thì vừa hay lấp vào một bước bị thiếu này, cũng tức là nói, mục tiêu của Thiên Uyên ngay từ đầu có thể chính là Tiết đạo trưởng.
Mặc kệ là cô hay là Hiên Viên Lê đều là dùng để chuyển dời lực chú ý, bao gồm việc sau đó tìm quỷ con rối ra tay, những điều này đều là ngụy tạo.
Mà sợi ý thức còn sót lại đó của Hứa Lăng Sơn hành sự thuận tiện nhất.
Trong lòng Tô Cẩm thoáng có suy đoán, như vậy dường như tất cả mọi chuyện phát triển đều trở nên hợp lý hơn…
Cô không manh động, không làm gì cả, yên tĩnh nằm xuống ngủ.
Tựa như không có chuyện gì xảy ra.
…
Ngày hôm sau.
Phương Tri Hạc dẫn người bạn Hứa Đoan tới cảm ơn.
Hứa Đoan đã tỉnh từ tối hôm qua, Phương Tri Hạc kể lại tất cả mọi chuyện cho Hứa Đoan biết.
Đồng thời, cũng từ chỗ Hứa Đoan biết được, là tổ trưởng Chu gạt anh ta, nhân lúc anh ta không đề phòng, đánh ngất anh ta, sau đó đưa anh ta tới trang viên đó.
Sau đó chính là Hiên Viên Lê nổi điên, anh ta còn tưởng mình sắp ngủm rồi, không ngờ vừa mở mắt ra, lại sống lại.
Hứa Đoan rất biết ơn Tô Cẩm.
Nếu không nhờ Tô quán chủ, có thể anh ta đã là một phế vật rồi.
Tô Cẩm thì không cảm thấy có gì, dù sao chuyện này cũng coi như là bởi vì cô mà ra, tính ra nếu không phải tại cô, Hiên Viên Lê cũng sẽ không nghĩ tới việc đối phó Phương Tri Hạc, sau đó lại lôi người vô tội vào.
Tô Cẩm thản nhiên tặng cho anh ta một lá bùa Hộ Mệnh.
Hứa Đoan rất ngại: “Tô quán chủ đã cứu tôi, tôi còn chưa tặng quà cảm ơn, nếu còn nhận bùa của cô…sợ là không thích hợp lắm.”
Tô Cẩm nháy mắt với Phương Tri Hạc.
“Yên tâm nhận đi, bùa của sư phụ tôi rất lợi hại.” Phương Tri Hạc an ủi một câu.
Tô Cẩm đứng một bên, bình thản nhìn tướng mặt của Hứa Đoan, không hổ là bạn của nhị đồ đệ nhà cô, cũng được coi là một chính nhân quân tử.
Nghĩ như vậy, Tô Cẩm nói một câu: “Nếu ngày nào đó anh không muốn ở tiểu tổ đặc biệt nữa, có thể tìm tôi.”
Phương Tri Hạc còn chưa kịp vui mừng thay Hứa Đoan, lại nghe Tô Cẩm nói: “Tuy chúng ta không có duyên phận làm sư đồ, nhưng tôi có thể sắp xếp anh vào Tam Thanh quán.”
Phương Tri Hạc có chút ngạc nhiên, sau đó dở khóc dở cười.
Anh ta còn tưởng ý của sư phụ là nói Huyền Thanh quán có thể thu nhận Hứa Đoan!
Đáy mắt Hứa Đoan có một tia lưu luyến với tiểu tổ đặc biệt, anh ta cúi đầu nói nhỏ: “Cảm ơn Tô quán chủ, tôi tạm thời vẫn chưa muốn rời khỏi tiểu tổ đặc biệt.”
“Sau này nếu thay đổi suy nghĩ, có thể tới tìm chúng tôi bất kỳ lúc nào.” Tô Cẩm rất ôn hòa.
Đáy mắt Hứa Đoan xẹt qua vài phần lạc lõng.
Phương Tri Hạc vỗ vai anh ta: “Cậu quay về căn phòng kế bên nghỉ ngơi thêm hai hôm đi.”
Hứa Đoan đáp lời, nhấc chân rời đi.
Giọng nói của Phương Tri Hạc trầm trọng: “Vốn dĩ cậu ấy có cha mẹ, nhưng cha mẹ đều chết trong tay lệ quỷ, sau này là người của tiểu tổ đặc biệt cứu cậu ấy.”
Cho nên Hứa Đoan có tình cảm rất đặc biệt với tiểu tổ đặc biệt.
Tô Cẩm không nói gì.
Tính toán thời gian, cô cũng nên tới Tam Thanh quán xem thử rồi.
“Tôi còn phải tới Tam Thanh quán một chuyến, đợi lát nữa anh và Nguyên Cảnh đi cùng tôi, Sở Lâm ở lại, anh đi nói với họ một tiếng.” Tô Cẩm bố trí nói.
…
Không đợi Tô Cẩm dẫn hai người họ tới Tam Thanh quán, đã có người tìm tới cửa rồi.
Đối phương dùng bùa làm bái thiếp, bùa trực tiếp đáp trên hành lang ở cửa phòng họ, khoảnh khắc bùa rơi xuống, giọng nói của đối phương vang lên.
“Tại hạ Hiên Viên Minh, phụng lệnh của gia chủ xin lỗi Tô quán chủ.”
Dứt tiếng, lá bùa biến mất.
Tô Cẩm tò mò nhìn lá bùa, đây là một món đồ tốt, tương đương với bồ câu đưa thư, hơn nữa còn có công năng tự động phát.
Không chỉ như vậy, xem ra còn rất sang chảnh!
Rõ ràng Hiên Viên gia không muốn đối địch với Tô Cẩm, xin lỗi và roi pháp đi kèm với roi Tỏa Hồn…là thế gia Huyền Môn, quả thực cũng đủ thành ý rồi.