
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Tô Cẩm xua tay: “Ài, đừng khách sáo như vậy, các người cố gắng tu đạo, sau này làm nhiều việc thiện chính là báo đáp tốt nhất với tôi.”
Cô nói xong, lại nhìn sang Tiết đạo trưởng: “Tiết đạo trưởng, tới lượt ông rồi.”
Tô Cẩm mỉm cười giơ tay chữa trị gân mạch cho ông ấy.
Chỉ là linh lực vừa mới ôn dưỡng, bùa Truyền Họa của Tô Cẩm có động tĩnh.
Cô vung một tay khác.
Giọng nói có chút sốt ruột của Sở Lâm truyền tới.
“Sư phụ, nhị sư đệ một mình chạy ra ngoài rồi.”
“Nói chuyện gì trước đã.” Tô Cẩm thấy hơi lạ, dù sao thì Tri Hạc nhà cô là đứa ổn trọng nhất, trước giờ sẽ không làm những chuyện khiến người khác lo lắng này.
Sở Lâm thở dài một hơi: “Là một người bạn của cậu ấy xảy ra chuyện, trước đây Tri Hạc có một người bạn quan hệ tốt ở tiểu tổ đặc biệt, lần trước khi điều tra chuyện hình xăm, còn từng giúp đỡ.
Nhưng chính vì lần giúp đỡ đó, hình như người bạn đó đã đắc tội người ta. Tri Hạc nhận được tin cầu cứu của người đó liền vội vàng chạy ra ngoài rồi.
Nhưng, cậu ấy không cho tôi đi cùng, nói là sợ hãi đây là điệu hổ ly sơn…”
Dù sao thì, Tri Hàn, Phất Trần đạo nhân còn ở trong khách sạn, lỡ như anh ta cũng rời khỏi, nơi này không còn ai có thể đánh nữa.
“Biết anh ta đi đâu không?” Sắc mặt Tô Cẩm sầm lại.
Người bạn đó của Phương Tri Hạc xảy ra chuyện vào lúc này, thời gian quá trùng hợp, rất có thể có người đào hố cho Tri Hạc.
Nhưng loại chuyện này, cho dù có người đào hố, Tri Hạc cũng chắc chắn sẽ đi, anh ta sẽ không thấy chết không cứu.
Sở Lâm trầm mặc một giây: “Cậu ấy không nói cho tôi biết sẽ đi đâu, nhưng cậu ấy nói, sư phụ có cách tìm được cậu ấy.” Anh ta hoài nghi Phương Tri Hạc là sợ anh ta chạy theo cho nên mới không nói cho anh ta biết địa chỉ!
“Tôi biết rồi.” Tô Cẩm nói xong liền muốn thu hồi bùa Truyền Họa, nhưng vẫn không yên tâm nói một câu: “Đợi lát nữa tôi sẽ quay về một chuyến.”
Sở Lâm bất lực: “Tôi thật sự sẽ không chạy lung tung…”
Lúc này, Tiết đạo trưởng lo lắng lên tiếng: “Tô quán chủ, cô mau đi giúp đỡ!”
Chuyện của ông ấy không gấp.
Hiện giờ đương nhiên là chuyện của Phương Tri Hạc khẩn cấp nhất, đây rõ ràng là có người muốn tính kế anh ta.
Tô Cẩm thở dài một tiếng: “Còn thiếu chút nữa là có thể chữa trị xong gân mạch của ông, ông khoan nói chuyện đã.”
Rõ ràng chỉ có một phút, nhưng Tiết đạo trưởng lại cảm thấy một phút này cực kỳ lâu.
Tô Cẩm rất nhanh thu tay lại, không kịp dặn dò gì, mò từ trong ngực ra một nắm bùa nhét vào trong lòng Tam Thanh quán chủ, quay đầu đi mất.
Tam Thanh quán chủ nhìn bùa trong lòng mình, lại nhìn gấu áo của Tô Cẩm đã biến mất, ông ấy chậm rãi nói với không khí: “Tô quán chủ yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt những đệ tử này.”
Tiết đạo trưởng nhìn bùa trong lòng sư huynh, ngưỡng mộ lại đố kỵ trợn trắng mắt.
Cũng chỉ có sư huynh may mắn, chó ngáp phải ruồi…mới sẽ được miễn phí nhiều bùa như thế!
Tô Cẩm quay về khách sạn một chuyến trước, lúc này mấy người đã sớm tập trung lại, cô không nói hai lời, bày bố một trận pháp trong phòng: “Tôi mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, đều không thể mở cửa, hiểu chưa?”
“Hiểu!” Sở Lâm hiểu ý của sư phụ.
Đây là để đề phòng kẻ địch mạo danh sư phụ lừa họ mở cửa phòng ra.
Lần trước họ từng trải qua, anh ta có kinh nghiệm.
Thực ra kế điệu hổ ly sơn mà Phương Tri Hạc lo lắng cũng là điều Tô Cẩm lo lắng.
Thời gian này quá sức trùng hợp, thế nên phản ứng đầu tiên của cô chính là có liên quan tới Hiên Viên Lê, mà Hiên Viên Lê là thế gia Huyền Môn, chắc chắn có không ít đồ trong tay!
Lỡ như điệu hổ ly sơn, dụ cô rời đi, lại quay đầu xuống tay với Sở Lâm, cũng rất có khả năng.
Cho nên cô phải đảm bảo họ ở trong khách sạn có thể an toàn.
Phương Tri Hạc tới địa điểm ước định, sau đó phát hiện trong hai người đứng ở đối diện, có một người là người quen cũ, người này không phải ai khác, chính là tổ trưởng Chu từng có xích mích với họ, người còn lại anh ta không biết.
Khi tổ trưởng Chu nhìn thấy Phương Tri Hạc xuất hiện, trên mặt ngập tràn ý cười.
Anh ta biết mà, kế hoạch này rất hoàn mỹ!
Dựa theo tính khí của Phương Tri Hạc, chắc chắn sẽ không mặc kệ sống chết của bạn bè.
Cho nên Phương Tri Hạc nhất định sẽ tới!
Biết rõ là bẫy, cũng sẽ chui vào.
Sắc mặt tổ trưởng Chu đắc ý đi về phía Phương Tri Hạc: “Phương đạo trưởng, lâu rồi không gặp, dạo này khỏe chứ?”
Phương Tri Hạc dùng ánh mắt lạnh nhạt lướt qua người anh ta: “Bạn tôi đâu? Anh làm gì cậu ấy rồi?”
“Ài, người trẻ, tính tình luôn nôn nóng như thế, bạn của cậu rất khỏe, tôi nói rồi, chỉ cần cậu xuất hiện, bạn của cậu sẽ không sao.” Tổ trưởng Chu cảm thấy tự hào vì hành vi của mình.
Cho dù Tô Cẩm lợi hại cỡ nào, đồ đệ cô quan tâm nhất, không phải vẫn ngoan ngoãn tới trước mặt mình sao?
Cho dù bị tính kế, Phương Tri Hạc cũng không thể quay đầu rời đi được!
Anh ta rất thích cảm giác sự việc được anh ta khống chế trong lòng bàn tay!
Không đợi tổ trưởng Chu tiếp tục trào phúng, người đàn ông phía sau anh ta lên trước một bước nhắc nhở: “Đừng quên chuyện đại tiểu thư căn dặn!”
Ánh mắt tổ trưởng Chu lóe lên, chân chó gật đầu với người đó: “Tôi hiểu, anh yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ hoàn thành thật tốt! Tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất cứ sai sót nào!”
Phương Tri Hạc nghe cuộc đối thoại của hai người, rõ ràng người còn lại chiếm vị trí chủ đạo.
Lại nghĩ tới câu đại tiểu thư mà người đó nói…anh ta nhạy bén nghĩ tới Hiên Viên Lê.
Tổ trưởng Chu nói xong liền nhìn sang Phương Tri Hạc: “Tôi biết trên người cậu có bùa rất lợi hại, bây giờ cậu giao hết toàn bộ bùa và pháp khí ra, sau đó tôi mới có thể dẫn cậu đi gặp người bạn đó của cậu! Dù sao thì chúng tôi phải đề phòng cậu đột nhiên ra tay đối phó chúng tôi chứ…”
Phương Tri Hạc hơi do dự, không quá tình nguyện giao kiếm gỗ đào mình mang trên người ra.
Tổ trưởng Chu thấy anh ta chậm chạp, có hơi thiếu kiên nhẫn thúc giục: “Mau lên, cậu còn muốn gặp bạn của cậu không vậy?”
Sau đó, Phương Tri Hạc lại lấy ra mấy lá bùa từ trong ngực.
Khoảnh khắc đưa bùa tới, Phương Tri Hạc lại nhíu mày thu tay lại: “Sao tôi biết anh sẽ không chiếm bùa của tôi làm của riêng?”
Tổ trưởng Chu ngẩn ra, cảm thấy đầu óc của Phương Tri Hạc quả thực vận chuyển lề mề, dựa theo tình huống hiện tại, lẽ nào Phương Tri Hạc cho rằng anh ta còn có thể tròn vẹn quay về sao?
Chẳng trách Phương Tri Hạc ở tiểu tổ đặc biệt đắc tội nhiều người như thế, quả thực giống như trong đồn đãi, làm việc quá cứng nhắc, không biết biến báo.
Tổ trưởng Chu nhảy số: “Nếu cậu cảm thấy tôi sẽ muốn cướp bùa của cậu, vậy cậu có thể hủy chúng ngay bây giờ, như vậy không ai trong chúng tôi có được, cậu cũng có thể yên tâm.”
Đương nhiên rồi, như vậy cũng không cần lo lắng Phương Tri Hạc đột nhiên dùng bùa đối phó họ nữa.
Cũng coi như là chặn lại đường lui của Phương Tri Hạc.
Nào ngờ Phương Tri Hạc lại sảng khoái gật đầu: “Được, tôi sẽ hủy bùa của tôi ngay.”
Anh ta nói xong liền đốt bùa thành tro ngay trước mặt tổ trưởng Chu.
Tổ trưởng Chu ở một bên cười không khép được miệng: “Phương đạo trưởng, tính khí bảo thủ này của cậu thật sự khiến người ta cảm thấy buồn cười…”
Anh ta cười xong liền nhìn người đang đứng bên khác: “Phiền anh tới kiểm tra một chút, xem thử trên người cậu ta còn giấu bùa nào khác không.”