Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 516

Trước Tiếp

Tuổi già lên như diều gặp gió 2
”Tôi đã nhận lòng biết ơn của anh rồi, vì chúng ta đã từng gặp nhau một lần nên tôi tặng anh một câu, nửa đời trước long đong, tuổi già yên ổn lên như diều gặp gió, không cần phải chạy theo đám đông, làm người nhất định phải giữ vững bản tâm của mình.” Giọng Tô Cẩm nhẹ nhàng, như làn gió xuân thổi vào mặt.
Lạc Minh dừng lại một lúc, rồi chợt mỉm cười: “Cám ơn Tô quán chủ đã chỉ điểm.”
Sau khi cúp điện thoại, Lạc Minh liếc nhìn chiếc thẻ phòng đặt trên bàn rồi ném vào thùng rác một cách dứt khoát và quả quyết.
Tiếp rượu sao? Anh ta sẽ không đi, anh ta đã kiên trì lâu như vậy, tất nhiên là phải tiếp tục kiên trì.
Tô Cẩm trả lại điện thoại cho Diêu Khanh.
Cổ tay Diêu Khanh xoay một cái, chiếc điện thoại biến mất trong lòng bàn tay, cô ấy cực kỳ tự nhiên cất điện thoại vào trong chiếc nhẫn của mình.
Sau đó, cô ấy thở dài: “A Cẩm, ngày mai chị phải quay lại phim trường rồi, thật không nỡ rời xa em …”
Tô Cẩm nhẹ nhàng nhéo mặt cô ấy nói: “Quay phim cho tốt, lần này sẽ không có vấn đề gì nữa. Nếu trong đoàn có người làm khó chị thì chị nhớ bảo Lục Chi Ninh làm chỗ dựa nhé.”
Cô không hiểu rõ lắm về giới giải trí nhưng cô biết dấn thân vào đó không hề dễ dàng.
Hơn nữa, dự án bộ phim này đều là do công ty Lục gia làm chủ đầu tư, đây chẳng phải là chỗ dựa có sẵn đấy sao?
Diêu Khanh ồ lên một tiếng, trong mắt đầy tò mò: “A Cẩm, em bảo chị đi cửa sau à?”
Tô Cẩm gật đầu: “Ừ.” Khanh Khanh của cô không thể bị bắt nạt được.
Về phần Lục Chi Ninh, cô sẽ cho anh ta một chiếc nhẫn xem như thù lao.
Lục Chi Ninh: Hả? Anh ta cũng muốn có chiếc nhẫn giống vậy!
Đêm đó Lục Chi Ninh nhận được tin nhắn của Tô Cẩm.
Lúc Lục Chi Ninh nhìn thấy tin nhắn liền hưng phấn nhảy ra khỏi ghế sofa, đọc kỹ từng câu từng chữ trên điện thoại.
Anh ta không hổ là khách hàng lớn của Tô quán chủ. Chuyện chiếc nhẫn này, anh ta cũng có phần!
Lục Chi Ninh trực tiếp chụp ảnh màn hình điện thoại gửi cho Nguyên Cảnh.
Không phải chỉ là một chiếc nhẫn thôi sao? Anh ta cũng có một chiếc! Có gì đáng để khoe khoang?
Nguyên Cảnh: “……” Tan nát cõi lòng.
Ngày hôm sau.
Nguyên Cảnh trả lời điện thoại với vẻ mặt phức tạp.
Anh kể cho Tô Cẩm nghe kết quả điều tra của mình: “Khối cổ ngọc có vấn đề được phát hiện ở chỗ lão gia tử lần trước ấy, lúc đó lão gia tử nói là do bác hai của tôi tặng, nhưng sau đó dưới sự ép hỏi của lão gia tử thì bác hai tôi mới nói rõ.
Lão gia tử lại phái người đi điều tra một phen, hoá ra bác hai của tôi quả thực bị oan, mà chuyện này lại có liên quan đến bác cả.
Khối cổ ngọc kia là do bác hai của tôi mua trong hội đấu giá, nhưng chính bác cả tôi lại là người dẫn ông ấy đi.”
Tô Cẩm chớp chớp mắt: “Anh đợi tôi suy nghĩ một chút. Tôi nhớ hình như bác cả của anh quen biết Hứa hội trưởng phải không?”
“Lúc trước khi chúng ta đến Trấn Lưu Hồn, người mà bác cả anh mời chính là Hứa hội trưởng, còn bác hai mời chính là Tam Thanh quán chủ.” Nhìn theo hướng này, xem ra vị Nguyên đại gia này cũng không đơn giản.
Xem ra lần sau cô phải tìm một cơ hội gặp Nguyên đại gia, xem thử tướng mạo người kia thế nào mới được.

Nguyên Tiêu 1
Trong đầu Tô Cẩm vừa xuất hiện ý nghĩ gặp mặt Nguyên đại gia thì điện thoại của Nguyên Cảnh lại reo lên.
Người gọi điện là cha của Nguyên Cảnh, Nguyên Lâm. Mà Nguyên Cảnh cũng không tránh né Tô Cẩm, trực tiếp nghe điện thoại trước mặt cô.
Sau đó, bọn họ nghe thấy giọng nói có phần lo lắng của Nguyên Lâm, nhưng trong lo lắng cũng có chút vui mừng: “Con trai, hình như bác cả con phạm sai lầm, bị lão gia tử gọi vào thư phòng, hình như bây giờ còn đang bị đánh!”
Hơn nữa thoạt nhìn còn là chuyện lớn nữa.
Bởi vì lão gia tử dùng tới gia pháp, vẻ mặt rất tức giận, mà cửa thư phòng cũng đóng chặt nên không biết bên trong xảy ra chuyện gì.
Nguyên Cảnh cau mày, động tác của lão gia tử cũng rất nhanh, nhưng… việc này vẫn chưa xác định được mà?
Đang còn suy nghĩ.
Lại nghe thấy Nguyên Lâm tò mò hỏi: “Con có muốn về nhà một chuyến không?”
Nguyên Lâm cố nén sự tò mò, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía thư phòng, than ôi, ông ta thật muốn ăn dưa.
Ông ta thực sự muốn biết anh cả của mình đã làm chuyện kinh thiên động địa gì…
Nguyên Cảnh vô thức nhìn Tô Cẩm, Tô Cẩm gật đầu với anh: “Được, tôi đi Nguyên gia với anh.”
Bên kia, Nguyên Cảnh chưa kịp trả lời, Nguyên Lâm đã mơ hồ nghe được giọng Tô Cẩm, lập tức vui vẻ nói: “Ồ, Tô quán chủ cũng đi cùng à? Để tôi bảo người chuẩn bị thức ăn, chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa luôn!”
Trong lời nói của Nguyên Lâm tràn đầy vui vẻ.
Nguyên Cảnh bất đắc dĩ nhìn Tô Cẩm, Tô Cẩm gật đầu, sau đó mỉm cười cảm ơn: “Vậy thì làm phiền Nguyên tiên sinh.”
”Không phiền không phiền gì hết. Tô quán chủ tới Nguyên gia chúng tôi chính là rồng đến nhà tôm…”
Thấy Nguyên Lâm càng nói càng khoa trương, Nguyên Cảnh buông lời, cúp điện thoại.
Nguyên Lâm nhìn điện thoại bị cúp máy, chậc lưỡi không nói nên lời, thảo nào đứa con ngốc nghếch của ông ta vẫn độc thân, không thấy ông ta đang muốn rút ngắn quan hệ với Tô quán chủ đây sao?
Nghĩ đến việc Tô Cẩm sắp tới Nguyên gia, Nguyên Lâm lập tức lệnh cho nhà bếp chuẩn bị một số món ăn vặt, hoa quả thơm ngon, v.v.
Đối với chuyện ăn chực này, nhất định Tô Cẩm rất ngại ngùng nên cô nói tình huống cho Sở Lâm và Phương Tri Hạc.
Các đồ đệ rất nghe lời, Sở Lâm định tiếp tục vẽ bùa, còn Phương Tri Hạc thì bí mật tìm một cuốn sách hướng dẫn sử dụng kiếm để nghiên cứu, tất nhiên thanh kiếm gỗ đào anh ta cầm trên tay vẫn là thanh kiếm anh từng dùng trước đây.
Sau đó, Tô Cẩm dẫn theo Nguyên Cảnh trực tiếp dùng bùa Dịch Chuyển đi đến Nguyên gia.
Nguyên Cảnh có chút lo lắng: “A Cẩm, vết thương của cô…”
Tô Cẩm liền trả lời anh: “Tôi không có gì nghiêm trọng cả, tôi chỉ dịch chuyển thôi, đừng lo”.
Tính toán thời gian, cô đã bị thương mấy ngày rồi nhưng vẫn không thấy Thiên Uyên có động tĩnh gì, chẳng lẽ cô đã đánh giá quá cao Thiên Uyên rồi?
Không phải Thiên Uyên nên lợi dụng thời điểm cô bị thương để giết cô sao?
Tục ngữ có câu, giết hắn lúc hắn đang bệnh, không hành động bây giờ thì đợi đến bao giờ?
Thiên Uyên: …Cảm ơn cô!
Suy nghĩ một lúc, trong đầu Tô Cẩm lại xuất hiện một ý nghĩ mới, chẳng lẽ bước kế tiếp của Thiên Uyên có liên quan với tàn hồn bị trấn áp trong hang Quỷ Cốc kia à?
Hiện tại tàn hồn đã bị cô tiêu diệt, Thiên Uyên bận sửa chữa, không rảnh mà đi công kích cô ? ?
Trên thực tế, nó quả thực giống với những gì Tô Cẩm phỏng đoán.
Hứa hội trưởng ẩn náu nhiều năm, thất bại trong đòn cuối cùng. Mà kế hoạch lớn của bọn chúng, tàn hồn ác linh trong hang Quỷ Cốc kia cũng bị tiêu diệt… Thiên Uyên chưa bao giờ sụp đổ đến thế…
Tô Cẩm và Nguyên Cảnh chẳng bao lâu đã tới cổng Nguyên gia.
Nguyên Lâm vừa lệnh cho phòng bếp xong thì nghe quản gia thông báo, vội vàng chạy ra nghênh đón.
Nguyên Cảnh có chút kinh ngạc hỏi: “A Cẩm, sao cô không dịch chuyển vào thẳng trong Nguyên gia?” Dường như lần nào cũng dịch chuyển đến trước cổng.

 
Trước Tiếp