
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Sau đó, chàng trai trẻ cũng sảng khoái lấy một nghìn tệ giao cho Tô Cẩm.
Tiết đạo trưởng ở một bên nhìn tới ngơ ngác, lá bùa phẩm tướng tốt như thế mà chỉ bán năm trăm tệ? Haiz, quả nhiên giống như Sở đạo trưởng nói, tuy Tô quán chủ cao cường lợi hại, nhưng Tô quán chủ thường lấy giá rất thấp, nội tâm lương thiện mà lại dịu dàng.
Tô quán chủ tốt biết bao!
Giải quyết xong chuyện của nhà họ Tào, Tô Cẩm dẫn Tiết đạo trưởng rời đi.
Hai mẹ con Tào phu nhân vẫn luôn khách sáo tiễn người ra khỏi cổng.
Tô Cẩm và Tiết đạo trưởng đi xa mấy bước, Tô Cẩm mới hỏi: “Phải rồi, ông thu bao nhiêu tiền?”
Tiết đạo trưởng thành thật nói: “Tô quán chủ, tôi thu một trăm nghìn.”
Tô Cẩm dừng bước, hơi kinh ngạc: “Nhiều như thế?”
Tiết đạo trưởng gật đầu, thở dài nói: “Thực ra giá này vốn không xứng với năng lực của Tô quán chủ, nhưng suy xét tới tình hình gia đình của nhà họ Tào, và tôi đã đặc biệt thỉnh giáo Sở đạo trưởng, sau đó mới đưa ra cái giá này.”
Nói như vậy, Tiết đạo trưởng liền muốn chuyển toàn bộ tiền cho Tô Cẩm.
Tô Cẩm xua tay: “Không cần chuyển cho tôi, chia hai tám, ông lấy hai mươi nghìn, còn lại quyên góp giúp tôi.”
Nghe Tô Cẩm nói vậy, Tiết đạo trưởng nói theo: “Chuyện lần này đều là Tô quán chủ bỏ công, tôi đâu thể chia tiền được? Quay về tôi quyên góp hết số tiền này.”
“Ừm.” Tô Cẩm đáp.
Số tiền này, nói ra đều là nghiệt do Vương đạo trưởng tạo.
“Vậy tiếp theo chúng ta?” Tiết đạo trưởng lại hỏi một câu.
Tô Cẩm nghĩ ngợi, trả lời: “Tôi định đi xem thử tình hình bên Tri Hạc, nếu Tiết đạo trưởng bận, có thể về trước.”
Tiết đạo trưởng vốn muốn cùng Tô Cẩm đi thăm Phương Tri Hạc, nhưng nghĩ tới bãi chiến trường của Vương đạo trưởng vẫn chưa giải quyết, ông ấy thở dài nói: “Tôi về Tam Thanh quán trước, chuyện của Vương đạo trưởng, suýt chút xảy ra án mạng, tôi phải nói rõ ràng với sư huynh quán chủ.”
Tuy Vương đạo trưởng không phải người của đạo quán bọn họ, nhưng Đạo Môn xảy ra chuyện này, chắc chắn phải giải quyết.
“Được.” Tô Cẩm lấy bùa Dịch Chuyển ra, vừa muốn cầm bùa rời đi lại thấy Tiết đạo trưởng nhìn chằm chằm bùa Dịch Chuyển, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng ngập tràn.
Tô Cẩm do dự một chút, sau đó nói: “Tiết đạo trưởng cũng đã góp không ít sức trong chuyện này, lá bùa này tặng cho ông, bày tỏ lòng biết ơn.”
Tiết đạo trưởng cẩn thận nhận lá bùa, trên gương mặt viết đầy kích động!
Tô Cẩm cho bùa xong, lặng lẽ lấy ra một lá bùa Dịch Chuyển khác rời đi.
Đợi khi Tiết đạo trưởng cầm lá bùa, vừa muốn cảm ơn, ông ấy vừa ngẩng đầu lên mới phát hiện, Tô quán chủ đã biến mất rồi!
Tiết đạo trưởng cực kỳ kích động: “!” Aa, rất nhanh ông ấy sẽ có thể một mình trải nghiệm niềm vui của bùa Dịch Chuyển! Ông ấy phải đi tìm sư huynh khoe khoang một trận!
…
Tô Cẩm không trực tiếp xuất hiện trước mặt Phương Tri Hạc, cô tìm cái cây to ở gần đó, nhảy lên một cái, không nhanh không chậm quan sát mọi thứ xung quanh.
Tri Hạc ngốc nhà cô còn đang canh chừng ở gần hộ gia đình đó, nhìn một cái là biết anh ta là người thành thật, không biết biến báo.
Lúc này liền khiến người ta nghĩ tới chỗ tốt của Sở Lâm.
Chậc, Sở Lâm với Tri Hạc, ngược lại có thể bù trừ cho nhau, lần sau sắp xếp nhiệm vụ để hai người họ đi cùng nhau.
Tô Cẩm thầm tính toán.
Lúc này, Tô Cẩm bỗng cảm nhận được một luồng âm khí.
Cô nhìn theo hướng đó, nhìn thấy một người đàn ông, trên vai anh ta có một con quỷ đang nằm.
Tô Cẩm vốn muốn lập tức hiện thân, nhưng nghĩ tới Phương Tri Hạc còn ngồi canh ở đó, lặng lẽ thu hồi cái chân đã bước ra.
Chuyện lần này phải giao cho Tri Hạc xử lý, cô không thể tùy tiện xuất hiện, cướp nhiệm vụ của anh ta.
Ngay sau đó, Tô Cẩm lặng lẽ nhìn người đàn ông đó đi tới cổng nhà.
Mà Phương Tri Hạc đứng một bên, chỉ xa xa nhìn một cái, không vội vã đi tới.
Anh ta vừa mới bị giáo huấn, đã nhớ dai rồi.
Cho dù anh ta nhìn ra trên người người đàn ông có âm khí rất nặng, anh ta cũng không chủ động đi lên nhắc nhở nữa.
Sau ba mươi giây, cửa lớn được người từ bên trong mở ra, người mở cửa chính là người phụ nữ mắng Phương Tri Hạc là lừa đảo trước đó.
Cô ta vừa nhìn thấy người đàn ông quay về, bắt đầu mắng mỏ.
“Không phải anh ra ngoài tìm việc sao? Sao lại quay về nhanh như vậy?”
Người đàn ông tức giận nói: “Còn không phải bởi vì cô không cho tôi ăn no, tôi đói!”
Nói xong câu này, bụng phối hợp kêu hai tiếng, “ột ột”.
Người phụ nữ không được vui trợn mắt: “Rõ ràng anh cũng không làm gì, càng không làm việc tốn sức gì, sao mấy hôm nay đói nhanh như thế?”
Cô ta vừa nói vừa vào bếp.
Người đàn ông thở dài, bất lực xoa bụng, anh ta thật sự rất đói!
Nhân lúc người phụ nữ vào nhà bếp, anh ta dạo một vòng trong phòng khách, sau đó tìm hết toàn bộ đồ ăn trong nhà ra, vừa ăn vừa bóc túi ăn vặt tiếp theo.
Chưa tới mấy phút, đồ ăn bày trước mặt anh ta đã bị anh ta ăn hết, nhưng rõ ràng vẫn không đủ.
Anh ta trừng to mắt, tìm kiếm khắp nơi trong phòng khách.
Động tĩnh trong phòng khách kinh động người phụ nữ trong bếp.
Sau khi đi ra, cô ta nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khách, lập tức biến sắc, gần như hét lên: “Anh đang làm gì! Lại gây ra chuyện gì rồi?”
Túi đồ ăn vặt ngổn ngang ném trên sô pha, lon nước ngọt uống xong nằm rải rác, cả phòng khách bị xáo trộn, người không biết còn tưởng là gặp trộm.
Người đàn ông nghe thấy tiếng hét quay đầu nhìn cô ta.
Chỉ một ánh nhìn này, khiến người phụ nữ sợ tới chao đảo, trực tiếp ngã xuống sàn.
Chỉ thấy hai mắt người đàn ông trống không, khóe miệng treo ý cười u ám.
Đặc biệt là sau khi anh ta ngửi thấy mùi thơm bay tới từ trong bếp, anh ta bỗng lộ ra một nụ cười thật to với người phụ nữ.
Nụ cười này giống như chậu máu há to miệng.
Người phụ nữ sợ tới mức trực tiếp hét lên.
Người đàn ông mặc kệ cô ta, đi thẳng vào bếp, dùng tốc độ xé gió giải quyết hết đồ ăn trong nhà bếp.
Người phụ nữ ở bên ngoài nhà bếp, sợ hãi tới mức dựa lưng vào tường, khó khăn lắm mới lấy hết dũng khí, nhìn trộm vào trong nhà bếp, lại suýt chút bị cảnh tượng quỷ dị bên trong dọa cho thét thành tiếng.
Anh anh ta…giống như điên vậy, ở bên trong điên cuồng ăn, sau khi ăn hết những thứ ăn được, ngay cả thịt sống cũng không bỏ qua…
Máu tươi thuận theo khóe miệng anh ta nhỏ xuống.
Trong nhà bếp yên tĩnh, tiếng nhai kèm theo tiếng răng rắc giòn giã cực kỳ rõ ràng, giống như tiếng đòi mạng lọt vào tai người phụ nữ.
Rất nhanh, người phụ nữ nhớ tới lá bùa Vương đạo trưởng cho.
Mấy tiếng trước, Vương đạo trưởng còn đặc biệt tới tìm cô ta, lấy lá bùa ông ta cho trước đó đi, đổi lại một lá bùa mới cho cô ta, nói là có thể trấn nhà giữ bình an.
May mà lá bùa đó vẫn ở trên người cô ta.
Cô ta vội vã lấy lá bùa từ trong túi áo ra, sau đó cẩn thận ném vào trong nhà bếp.
Lá bùa bị xếp thành hình tam giác rơi lên gạch sàn, lặng lẽ nằm ở đó.
Cô ta không biết lá bùa có hiệu quả hay không, lúc này chỉ có thể cầu khẩn lá bùa đưa chồng cô ta trở lại bình thường.