Bạn gái cũ đã chết xuất hiện 2
Sau khi Lê Nhạc Vi nổi giận đùng đùng lái xe về căn hộ, mãi một lúc sau cô ấy mới phát hiện có gì đó không đúng.
Ví dụ như chiếc cốc đặt trên bàn trà không hiểu sao lại bị rơi xuống đất, phát ra tiếng vang, lại ví du như ti vi của cô đột nhiên nhảy lên mấy hình ảnh.
Mà trong căn hộ này rõ ràng chỉ có một mình cô ấy, cô ấy chẳng làm gì cả.
Lúc ấy Lê Nhạc Vi sợ tới mức không buồn tắm rửa, đi thẳng vào phòng ngủ và khoá trái cửa lại.
Sau đó, cô ấy nghĩ đến lá bùa mà Tô quán chủ đã đưa cho mình, cô ấy nắm chặt lá bùa và bình an vượt qua một đêm.
Buổi sáng lúc rời giường, Lê Nhạc Vi đã bình tĩnh lại, nghĩ rằng có lẽ tối hôm qua mình quá căng thẳng nên mới cất kỹ lá bùa đi, sau đó bước vào trong nhà vệ sinh.
Đến tận đây mới thực sự có vấn đề.
Khi cô ấy đang rửa mặt, cô ấy nhìn thấy một bóng người phía sau mình ở trong gương.
Người kia mặc một bộ áo cưới màu đỏ khiến Lê Nhạc Vi lập tức sợ chết khiếp, vào lúc cô ấy đang sững sờ đứng đó không biết phải làm sao thì nữ quỷ mặc áo đỏ ở phía sau lại ngẩng đầu lên nhếch miệng cười.
Nụ cười này suýt nữa tiễn Lê Nhạc Vi đi thẳng xuống suối vàng.
Mà trong khi Lê Nhạc Vi kinh hoảng, cô ấy cũng thấy rõ khuôn mặt của nữ quỷ mặc áo đỏ kia. Cô ấy nhận ra khuôn mặt đó chính là khuôn mặt của bạn gái cũ của bạn trai mình, người đã qua đời cách đây sáu tháng.
Vừa nghĩ tới trong album ảnh trong điện thoại của mình vẫn còn ảnh của nữ quỷ này, Lê Nhạc Vi liền ngất xỉu.
Đến lúc cô ấy tỉnh lại đã là một giờ sau.
Cô ấy vội vàng gọi điện thoại cho bạn trai, muốn hỏi anh ta vài chuyện về bạn gái cũ, nhưng cho dù cô ấy có gọi thế nào thì cũng không có ai trả lời.
Sau đó Lê Nhạc Vi liền nghĩ đến Tô quán chủ.
Vội vội vàng vàng đi một chuyến tới phố thương mại, nhưng sau khi không tìm thấy ai ở đó, cô ấy mới chạy tới khách sạn này.
Cũng không biết có phải là do cô ấy đang kinh sợ hay không mà cô ấy luôn cảm thấy dọc theo đường đi, luôn có thứ gì đó đang đi theo mình.
Lê Nhạc Vi nói xong, có chút sợ hãi, run rẩy cuộn người lại trên ghế sô pha.
Tô Cẩm nghe xong liền nhắc nhở: “Cô lấy lá bùa trên người ra để tôi xem một chút.”
Lê Nhạc Vi nghe lời làm theo, lấy lá bùa ra đặt ở trong lòng bàn tay mình.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua lá bùa là đã hiểu.
Lá bùa này không bị phai màu, cũng có nghĩa là nữ quỷ kia tuyệt đối không tấn công Lê Nhạc Vi.
Tô Cẩm lại suy nghĩ thêm mấy giây nữa rồi nói thẳng: “Nếu đã là bạn gái cũ của bạn trai cô, không bằng gặp mặt nhau rồi nói chuyện cho rõ ràng.”
Lê Nhạc Vi sửng sốt: “Là có ý gì?” Gặp nhau?
Đó có phải là điều mà cô ấy đang nghĩ không?
Trong mắt Tô Cẩm hiện lên một nụ cười nhẹ.
“Lê tiểu thư không cần lo lắng, nếu như cô là khách hàng của tôi thì những chuyện này tôi sẽ giải quyết hết, để sau này cô không cần phải lo gì nữa.”
Lê Nhạc Vi đối mặt với ánh mắt của Tô Cẩm, bỗng nhiên nghĩ đến cảnh tượng đêm đó khi hai người mới gặp nhau.
Cô ấy gật đầu, trong mắt toát ra mấy phần tín nhiệm: “Tôi, tôi nghe Tô quán chủ.”
Dứt lời, Tô Cẩm nhìn về phía cửa. Cô khẽ giơ tay lên, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Tô Cẩm nhẹ nhàng nói: “Vào đi.”
Lê Nhạc Vi nhìn theo, thấy ngoài cửa không hề có ai, vậy Tô quán chủ đang nói chuyện với ai chứ?
Một giây tiếp theo, cửa lại đóng lại. Lê Nhạc Vi chợt nghĩ đến một khả năng, cô ấy theo bản năng co người lại vào bên trên ghế sô pha, hận không thể vùi mình vào thẳng trong ghế sô pha.
Đối chất 1
Tô Cẩm nhìn về phía cách đó không xa, lần nữa lên tiếng: “Hiện hình.”
Vừa dứt lời, Lê Nhạc Vi liền nhìn thấy ở chỗ cách bàn trà khoảng hai mét đột nhiên xuất hiện một thứ gì đó màu đỏ. Khi cô ấy nhìn kỹ lại thì đó chính là nữ quỷ mà cô ấy nhìn thấy trong gương vào sáng nay.
Lê Nhạc Vi nhịn không được hét lên một tiếng.
“Tô, Tô quán chủ, chính là cô ta, thứ tôi nhìn thấy chính là cô ta…”
Sắc mặt Lê Nhạc Vi trắng bệch, toàn thân không ổn.
Nữ quỷ áo đỏ nghe thấy thế liền mỉm cười với Lê Nhạc Vi, đáng tiếc, nụ cười này lại quá mức đẫm máu, khiến Lê Nhạc Vi sợ hết hồn.
Tô Cẩm bất đắc dĩ thở dài: “Cô ấy sợ cô, cô đừng nhìn cô ấy nữa.”
Dường như nữ quỷ hiểu được ý tứ của Tô Cẩm nên lặng lẽ xoay người, đưa lưng về phía Lê Nhạc Vi.
Tô Cẩm đứng dậy đi tới trước mặt nữ quỷ, giọng trong trẻo hỏi: “Cô có biết bạn trai Lê Nhạc Vi đang ở đâu không?”
Nữ quỷ ngẩng đầu nhìn Tô Cẩm, muốn mở miệng nói chuyện nhưng lại không phát ra được âm thanh nào, chỉ có thể dùng tay xua qua xua lại để ra hiệu.
Thấy cô ta có vẻ sót ruột, nhung Tô Cẩm không hiểu được ngôn ngữ ký hiệu nên cô không hiểu ý nghĩa của những cử chỉ này, vài giây sau, Tô Cẩm lấy ra một tờ giấy đưa cho nữ quỷ.
Nữ quỷ nhận lấy tờ giấy, rất nhanh, trên giấy hiện ra một dòng chữ.
Tô Cẩm nhìn địa chỉ, quay sang nhìn Lê Nhạc Vi: “Cô có biết địa chỉ này ở đâu không?”
Lê Nhạc Vi sửng sốt, ngơ ngác gật đầu: “Đây là căn hộ mà trước kia bạn trai tôi từng thuê. Sau khi chúng tôi quen nhau, anh ta rời khỏi chỗ này, chuyển sang một địa chỉ khác.”
“Tốt lắm, bây giờ chúng ta đi tìm anh ta, mặt đối mặt trò chuyện một chút.” Tô Cẩm vẫy tay với nữ quỷ, sau đó thu nữ quỷ vào trong cúc áo bên trên quần áo của mình.
Không còn nữ quỷ, Lê Nhạc Vi thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng nói: “Tô quán chủ, không phải giải quyết nữ quỷ này là được rồi sao?”
Tô Cẩm nhìn cô ấy hỏi: “Chẳng lẽ cô không muốn biết vì sao mà cô ta lại quấn lấy cô à?”
Lê Nhạc Vi khẽ giật mình: “Chẳng lẽ không phải tại người bạn trai của tôi sao?” Không phải là bởi hai người bọn họ định kết hôn, bạn gái cũ tức giận nên đến tới quấn lấy cô ấy à?
Tô Cẩm lắc đầu, chỉ cảm thấy đầu óc cô gái này không được thông minh cho lắm.
Có điều, nghĩ lại thì cũng phải, nếu đầu óc thông mình thì cũng sẽ không bị lừa gạt như vậy.
Tô Cẩm đặt tay lên vai Lê Nhạc Vi: “Nhắm mắt lại, suy nghĩ lại về địa chỉ mà lúc nãy cho cô xem.”
Nguyên Cảnh bị xem nhẹ, trầm mặc một giây.
Anh hiểu, A Cẩm bận rộn với sự nghiệp, là anh không xứng.
Ngay sau đó, Tô Cẩm lại vẫy tay với anh: “Anh không đi theo xem thử à?”
Nguyên Cảnh ngẩn người: “Tôi cũng có thể đi theo à?” Lá bùa Dịch Chuyển của A Cẩm nếu mang theo cả hai người thì liệu có tiêu hao quá nhiều linh lực không?
“Yên tâm đi, bùa Dịch Chuyển của tôi đã được nâng cấp rồi.” Tô Cẩm vui vẻ nói.
Nghe vậy, Nguyên Cảnh lập tức đi tới.
Lúc Lê Nhạc Vi mở mắt ra lần nữa, cô ấy phát hiện mình đã ở một nơi khác, nơi này chính là địa chỉ vừa rồi.
Cô ấy không thể tin được nhìn Tô Cẩm: “Thật tuyệt vời! Đây có phải là phép thuật không?”
Không đợi Lê Nhạc Vi tiếp tục kinh ngạc thì Tô Cẩm đã đưa tay đẩy cửa bước vào.
Căn hộ chung cư này tương đối cũ nát, vị trí cũng không tốt lắm, có thể nói là ở khu vực rất hẻo lánh. Nhưng đáng ngạc nhiên chính là mặc dù căn hộ này không có người ở nhưng rất sạch sẽ, giống như là có người thường xuyên đến quét dọn.
Lúc Lê Nhạc Vi bước vào, vì bối rối nên không cẩn thận đụng vào cái ghế, phát ra tiếng động rất nhỏ.
Vừa định lên tiếng, cô ấy nhìn thấy Tô Cẩm ra hiệu im lặng với mình.
Ngay sau đó, ánh mắt Tô Cẩm rơi vào cánh cửa của một trong các phòng ngủ.
Cô trực tiếp đi tới mở cửa ra, cho dù đã khoá trái bên trong nhưng đối với cô cũng chẳng có tác dụng gì.
Đồng thời, Lê Nhạc Vi cũng đi theo phía sau Tô Cẩm, cùng tận mắt nhìn thấy một người đàn ông đang nằm trên cửa sổ, dường như muốn nhảy từ cửa sổ ra ngoài để chạy trốn.
Lê Nhạc Vi: “…” Trùng hợp quá, người này chính là bạn trai của cô.