
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Tô Cẩm mang theo Nguyên Cảnh dùng bùa Dịch Chuyển về tới khách sạn, Nguyên Cảnh vừa định mở miệng, đã thấy Tô Cẩm ra hiệu cho anh.
Sau đó, Tô Cẩm vung tay lên, một lá bùa xuất hiện ở giữa không trung.
Lá bùa vốn dĩ không có động tĩnh gì, mấy phút sau, lá bùa đột nhiên sáng lên một cái.
Sau đó chính là giọng nói của ông chủ tiệm trà vang lên.
“Chủ nhân, ngài bảo tôi giám sát hai người kia, đã rời đi được một lúc rồi.”
Giọng nói của ông chủ Chu cũng vang lên theo: “Giống như tối hôm qua, báo cáo nhất cử nhất động của bọn họ một lần.”
Sau đó chính là ông chủ tiệm trà kể lại chi tiết tất cả những chuyện lớn nhỏ vừa xảy ra…
Nguyên Cảnh nghe đối thoại của bọn họ, đột nhiên ý thức được ông chủ tiệm trà và ông chủ Chu kia, căn bản chính là cùng một bọn.
Anh nhanh chóng suy tư, cho nên vừa rồi, lúc A Cẩm trả mấy tờ tiền âm phủ cho ông chủ tiệm trà, đã động tay chân?
Tô Cẩm cong môi, cô chỉ là biến một lá bùa thành một tờ tiền âm phủ, sau đó trộn lẫn ở trong đó, tờ tiền âm phủ lại được ông chủ tiệm trà thu vào trong túi, từ đó, vừa vặn có thể lặng lẽ nghe đối thoại của bọn họ một chút.
Cũng không phải cô cảnh giác, thật sự là quá trùng hợp.
Nếu vong hồn trên phố thương mại đã không nhớ rõ chính mình chết như thế nào, cũng không biết mình là quỷ, vậy thì, vì sao ông chủ Chu và ông chủ tiệm trà này đều là cá lọt lưới chứ?
Hơn nữa tình hình hai con quỷ này kể lại cũng không khác mấy, chính là bởi vì lời giải thích của hai con quỷ thống nhất với nhau, không có bất kỳ sơ hở gì, mới là sơ hở lớn nhất.
Rõ ràng chính là hai con quỷ này thông đồng cung cấp.
…
Lúc này, hậu viện Minh Hiên lâu.
Ông chủ tiệm trà báo cáo xong tình hình, Chu lão bản hỏi: “Bọn họ không hoài nghi ngươi chứ?”
“Chủ nhân yên tâm, tôi chỉ là một con quỷ bình thường dựa vào tiệm trà để sống, bọn họ làm sao lại nghi ngờ tôi chứ? Mà cô gái kia tuổi còn trẻ, nhìn thì có chút bản lĩnh, nhưng dù sao tuổi cũng còn trẻ… Sao có thể so sánh được với quỷ đã sống nhiều năm như chúng ta chứ?”
“Chỉ là, chủ nhân, ngài chắc chắn muốn… Xem ra cô ta cũng không phải người bình thường để mặc cho chúng ta làm thịt…” Ông chủ tiệm trà muốn nói lại thôi.
Ông chủ Chu hung ác trừng nó một cái: “Chuyện này, mi không cần nhúng tay vào, việc mi cần làm, chính là giám sát bọn họ, báo cáo nhất cử nhất động của bọn họ ở trên phố thương mại cho ta! Về phần người đàn ông tên Nguyên Cảnh kia, mi không cần quá để bụng, chủ yếu là giám sát tốt Tô Cẩm là được!”
…
Cuộc trò chuyện đến chỗ này thì kết thúc.
Tô Cẩm mấp máy môi, ông chủ Chu quả nhiên đang tính kế cô, chỉ là tạm thời không biết mục đích cuối cùng của nó là gì.
Nguyên Cảnh vốn định nhắc nhở một câu, nhưng, lời ra đến khóe miệng vẫn không nói ra, dù sao A Cẩm nhạy cảm cảnh giác không thua gì anh, thậm chí còn hơn cả anh, so với phản ứng của anh còn nhanh hơn một chút.
Ngược lại là Tô Cẩm chủ động nói: “Tôi định tương kế tựu kế, trời đã rất tối rồi, anh cũng về sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
Nguyên Cảnh gật đầu: “Ừm.” Tương kế tựu kế, với tình hình trước mắt, quả thực rất thích hợp, lúc anh rời đi, lại hỏi thêm một câu: “A Cẩm, vậy tối mai chúng ta có cần phải tiếp tục đến phố thương mại không?”
Tô Cẩm lắc đầu, giọng điệu dứt khoát: “Không đi, ngày mai có mối làm ăn, tôi muốn ở trong khách sảnh chờ khách hàng mang tiền tới cho tôi.”
Trong đầu Nguyên Cảnh nháy mắt hiện lên gương mặt của Lê Nhạc Vi, a, xem ra quỷ xui xẻo lần này, chắc là cô ta.
Lúc Nguyên Cảnh ra khỏi phòng, cũng không chú ý tới biểu cảm của Tô Cẩm, mãi cho đến khi anh trở về phòng mình, vừa cởi áo khoác ra, đang định đi nghỉ, đột nhiên ý thức được là lạ.
Anh vội vàng đi ra ngoài, một lần nữa quay lại trước cửa phòng Tô Cẩm, anh đưa tay gõ cửa một cái, lại không có ai trả lời.
Nguyên Cảnh khẽ nhíu mày lại: “…” Anh đã nói mà sao A Cẩm lại có thể phản ứng bình tĩnh được như vậy!