Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 355

Trước Tiếp

Lê Nhạc Vi sửng sốt một lúc lâu rồi mới định thần lại được, cô ấy kinh ngạc nhìn về phía Tô Cẩm: “Tô, Tô quán chủ, cô nói là cô ta chết rồi à?”
Nếu như người phụ nữ này đã chết rồi thì chuyện này…Hình như lại trở nên phức tạp.
Tô Cẩm nhìn Lê Nhạc Vi, lạnh nhạt nói: “Nhớ luôn mang theo lá bùa mà tôi đã đưa cho cô. Nếu không tìm thấy tôi ở trên phố thương mại này thì hãy đến địa chỉ mà tôi đã đưa cho cô trước đó, cô hiểu chưa?”
Tô Cẩm kiên nhẫn nhắc lại lần nữa.
Lê Nhạc Vi gật đầu: “Được.”
Cô ấy nắm chặt điện thoại, trong lòng bất an, lúc này màn hình điện thoại đã tắt, cô ấy suy nghĩ một lúc rồi lại mở điện thoại ra, đưa tấm ảnh đến trước mặt Tô Cẩm, đồng thời lại lấy ra năm trăm tệ nữa: “Tô quán chủ, hay là cô nhìn xem thử người phụ nữ ở trên tấm ảnh này đã chết thế nào?”
Tô Cẩm khẽ mỉm cười: “Tính ra cô cũng hiểu chuyện đấy.”
Nói thì nói vậy nhưng Tô Cẩm cũng không đưa tay nhận lấy số liền mà Lê Nhạc Vi đưa qua.
Cô lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt: “Lê cô nương, quẻ này tôi sẽ không tính. Có một vài chuyện cô có thể hiểu là thiên cơ không thể tiết lộ, tạm thời tôi chỉ có thể nói nhiều như vậy thôi.”
Nếu như tiếp tục nói thêm nữa sẽ rất dễ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Lê Nhạc Vi.
Lê Nhạc Vi không phải là người cố chấp, cô ấy chân thành nói câu cảm ơn rồi cầm điện thoại rời đi.
Đã như vậy thì cô ấy sẽ đi hỏi bạn trai mình một chút, người phụ nữ trong bức ảnh rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi Lê Nhạc Vi rời đi, Nguyên Cảnh trầm ngâm.
Xem ra nguyên nhân cái chết của người phụ nữ xa lạ kia không hề đơn giản.
Theo sắc trời dần tối, người đi bộ trên phố thương mại cũng ngày càng ít đi, chẳng mấy chốc sẽ không còn lại bao nhiêu người.
Bên cạnh gian hàng xem bói, một quán trà đột nhiên xuất hiện.
Giống như từ trong hư không hiện ra, đợi đến khi Nguyên Cảnh nghe thấy tiếng động, ông chủ quán trà đã bắt đầu loay hoay sắp xếp bàn ghế.
Nguyên Cảnh kinh ngạc nhìn ông chủ quán trờ, trong đáy mắt tràn đầy nghi hoặc. Rõ ràng anh và A Cẩm không hề di chuyển mà vẫn luôn ngồi ở chỗ này, thế mà lại không biết ông chủ quán trà xuất hiện ở đây từ lúc nào.
Cùng lúc đó, ông chủ quán trà cũng kinh ngạc nhìn Nguyên Cảnh và Tô Cẩm, sau đó lại thầm lẩm bẩm một câu thật xui xẻo, tại sao lại gặp phải hai người này rồi?
Rõ ràng lúc ông ta tới đây bày quầy hàng cũng không nhìn thấy có người nào ở đây hết.
Chậc, thật đúng là vận khí không tốt.
Ông chủ quán trà lẩm bẩm trong miệng nhưng lại không biết, những lời nói thầm của ông ta đều rơi hết cả vào tai Tô Cẩm.
Tô Cẩm cười nói nhỏ với Nguyên Cảnh: “Không phải ông ta đột nhiên xuất hiện, mà là chúng ta đột nhiên xuất hiện ở một phố thương mại khác.”
Nguyên Cảnh lập tức hiểu ngay, nói như vậy chính là bọn họ đột nhập vào thế giới của ông chủ quán trà…
Nhưng rõ ràng bọn họ không làm gì cả.
Ngay sau đó, Tô Cẩm móc ra một xấp tiền âm phủ đặt lên quầy hàng xem bói, đương nhiên động tác này đã thu hút sự chú ý của ông chủ quán trà.
Hai mắt ông chủ quán trà nhìn chằm chằm xấp tiền kia, thật nhiều thật nhiều tiền!
Lúc này, Tô Cẩm mới nói: “Ông chủ, cho hai chén trà.”
Ông chủ quán trà nghe vậy nhiệt tình nói: “Hai vị chờ một lát.”
Chẳng bao lâu sau, ông chủ bưng tới hai chén nước trà, thái độ kia, bộ dáng kia, hận không thể xem Tô Cẩm như là tổ tông để cúng bái.
Tô Cẩm giơ tay lên, dùng ngón tay gõ nhẹ lên quầy xem bói, ra hiệu cho ông chủ quán trà đặt nước trà ở bên trên quầy hàng. Ông chủ lập tức cẩn thận đặt chén trà xuống, hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm xấp tiền âm phủ kia.
Những ngón tay thon dài mảnh khảnh đặt lên trên xấp tiền âm phủ rồi cầm lấy vỗ vào tay kia, bộ dáng kia ở trong mắt ông chủ quán trà chính là một đại tài chủ.
“Cô gái? Nếu có việc gì thì cô cứ nói…” Ông chủ quán trà cũng không ngốc, nhanh chóng phản ứng lại.

 
Trước Tiếp