
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Sứ giả tức đến hộc máu 1
Tiết đạo trưởng cảm thấy toàn thân không ổn, ông ta còn chưa kịp bình tĩnh lại sau cú sốc sập hang thì đã gặp phải thiên nộ như Tô quán chủ đã nói, sau đó một giây, ông ta lại nhìn thấy ánh sáng công đức trên người Tô quán chủ.
Điều này thực sự…rất k*ch th*ch!
k*ch th*ch đến nỗi toàn thân gần như bay bổng, không hề có một chút cảm giác chân thực nào.
À, chờ chút, bây giờ ông ta dường như đang lơ lửng giữa không trung, không có gì ở dưới chân mình hết.
Cho dù là thiên hộ hay là ánh sáng công đức thì những người tu đạo như bọn họ cũng có thể cả đời không thể nhìn thấy, nhưng hôm nay, ông ta đã nhìn thấy được tất cả, hơn nữa còn đều là bởi vì Tô Cẩm!
Toàn bộ cảm xúc của Tiết đạo trưởng gần như không thể nào diễn tả được bằng lời.
Ông ta nhìn chằm chằm vào Tô Cẩm, có lẽ Huyền Môn của bọn họ chẳng mấy chốc nữa sẽ phá vỡ khuôn mẫu hiện tại…
Tô Cẩm không biết Tiết đạo trưởng đang suy nghĩ gì, cô mang theo hai người chậm rãi đáp xuống đất. Giây phút hai chân dẫm lên mặt đất kia, cả Tiết đạo trưởng và Nguyên Cảnh mới tìm về được mấy phần cảm giác chân thực.
Trong lòng Tiết đạo trưởng đầy nghi hoặc, ông ta thấp giọng nói: “Tô quán chủ nói đây là thiên nộ à? Chẳng lẽ là bởi trong hang kia có ẩn giấu bí mật gì không thể lộ ra ngoài sao?”
Tô Cẩm nghiêng đầu nhìn ông ta, trầm giọng đáp: “Đúng thế, bên trong hang có giấu trận pháp và cấm thuật, có người lợi dụng cấm thuật để cưỡng ép vong hồn người chết tập trung lại ở chỗ này, sau đó kích phát năng lực của bọn họ, khiến cho bọn họ trở thành con rối.”
Có lẽ là ông trời cũng không nhìn nổi nữa nên đúng vào lúc cô dùng bùa Thiên Lôi cũng ra tay theo.
Mà đây cũng có thể coi như là lời cảnh cáo của Thiên Đạo đối với yêu ma tà tuý!
Tiết đạo trưởng ôm ngực, cảm thấy đêm nay mình đã hoàn toàn thu được không ít kiến thức.
Khá lắm, chẳng trách Tô quán chủ lại không để cho ông ta lội vào vũng nước đục này, xem ra phía sau việc này còn có một bí mật càng kinh người hơn.
Ngay sau đó, Tô Cẩm đột nhiên dẫn hai người bọn họ dịch chuyển đến một nơi khác: “Đừng lên tiếng.” Cô bình tĩnh nói.
Nguyên Cảnh và Tiết đạo trưởng cùng gật đầu, im lặng ngoan ngoãn trốn ở đó.
Cùng lúc đó.
Sứ giả vừa đi ra ngoài liền nghe thấy bên này có tiếng nổ lớn, liền nhanh chóng chạy về.
Sứ giả không bao giờ có thể ngờ rằng mình chẳng qua chỉ mới không để mắt đến một lát thôi mà trong hang đã xảy ra chuyện rồi…
Khi ông ta còn cách cái hang kia khoảng hơn mười mét thì ông ta đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn cái hang đổ sụp kia.
Sứ giả hoàn toàn ngơ ngác.
“???” Rốt cuộc thì trong thời gian ông ta không có ở đây thì đã xảy ra chuyện gì?
Ông ta cố gắng triệu hồi con rối quỷ dưới tay mình, đáng tiếc, không hề có phản hồi nào cả…
Bước chân ông ta loạng choạng bước về phía trước, hang động của ông ta, tâm huyết của ông ta…cứ như vậy mà biến mất hết rồi?
Chỉ qua một đêm, mọi thứ sụp đổ và biến thành một đống đổ nát.
Bước chân sứ giả run rẩy rồi lại run rẩy, dưới cơn hoảng loạn, một ngụm máu già phun ra.
Ông ta, nơi ở của ông ta…
Lần này xem như kết thúc rồi.
Một lúc sau, dường như sứ giả nghĩ đến cái gì, ông ta vội vàng nhìn quanh bốn phía muốn tìm kiếm một vài dấu vết để lại xem đó là ai? Là ai đã phá huỷ hang ổ của ông ta?
Giờ phút này sứ giả giống như một kẻ thua cuộc mất đi tất cả, muốn điên cuồng phản công.
Đáng tiếc, bốn phía đều là bóng đêm mù mịt, từ xa nhìn lại, ngoại trừ một đống đổ nát ra thì chỉ có một vùng đất hoang vắng trống trải.
Sứ giả khẽ cắn môi, không tiếp tục ở lại chỗ này nữa.
Lúc này ông ta đã hoàn hồn lại, cũng sợ có người ngồi ở đây chờ mình, thế là ông ta co chân bỏ chạy.Sứ giả tức đến hộc máu 2
Tô Cẩm cũng không vội vàng đuổi theo ông ta mà yên lặng đợi tại chỗ, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, một vệt sáng nhanh chóng đuổi theo sứ giả, đồng thời ẩn vào trong cơ thể ông ta.
Tiết đạo trưởng khẽ kinh ngạc, lặng lẽ kéo áo Tô Cẩm. Tô Cẩm lắc đầu, vẫn không có ý định đuổi theo.
Đợi cho bóng dáng sứ giả kia chạy xa, Tô Cẩm mới đứng dậy, nhẹ nhàng nói: “Yên tâm, ông ta không chạy được, chúng ta chỉ cần chờ xem thử có thể câu được con cá lớn nào không.”
“Người kia không phải là chủ mưu sau màn sao?” Tiết đạo trưởng nghi ngờ hỏi.
“Không phải, ông ta chỉ là một sứ giả của Thiên Uyên thôi.”’
Đương nhiên, so với Bạch quán chủ trước đây thì sứ giả này cũng có thể được coi là một con cá lớn, nhưng còn lâu mới đủ…
Cái mà Tô Cẩm muốn chính là diệt trừ toàn bộ Thiên Uyên.
Nghe thấy hai chữ Thiên Uyên, Tiết đạo trưởng liền kinh hãi.
“Hoá, hoá ra là Thiên Uyên?” Trước đó đã có tin đồn rằng Thiên Uyên sắp ngóc đầu trở lại, nhưng ông ta chưa được tận mắt chứng kiến. Ôi, khó trách Sở Lâm đạo trưởng lại muốn đi theo Tô quán chủ như vậy, hoá ra đi theo bên người Tô quán chủ có thể thu được nhiều kiến thức như thế này!
Đời này của ông ta xem như đã thoả mãn rồi.
“Vậy tiếp theo thì sao?” Tiết đạo trưởng lại hỏi một câu.
Tô Cẩm nhìn ông ta thật sâu rồi nói: “Tôi nhớ là đã đưa cho ông hai lá bùa.”
“…” Tiết đạo trưởng nghe vậy, lập tức nắm chặt túi của mình, chẳng lẽ Tô quán chủ muốn lấy lại sao?
Thấy ông ta căng thẳng như thế, Tô Cẩm lấy điện thoại ra, nghiêm túc nói: “Tiết đạo trưởng vui lòng chuyển khoản tiền đó cho tôi, tiền mua hai lá bùa kia ông chưa trả cho tôi đâu.”
Cuối cùng, nghĩ đến giá tiền mà Sở Lâm đã thu trước đó, Tô Cẩm lại nói thêm một câu: “Cứ tính theo giá tiền mà Sở Lâm bán cho ông lần trước là được rồi.”
Trên mặt Tiết đạo trưởng lập tức lộ ra nụ cười: “Tô quán chủ, không ngờ cô lại tốt với tôi như vậy…bùa Thiên Lôi này là thứ hiếm có khó tìm, chính là trân phẩm tuyệt hảo, cô…”
Tô Cẩm lặng lẽ liếc nhìn ông ta rồi nói: “Nhanh chuyển tiền đi.” Đừng tưởng rằng khen cô vài câu là cô sẽ giảm giá cho ông ta!
Giảm giá là chuyện hoàn toàn không thể!
Tiết đạo trưởng nhanh chóng quét mã QR chuyển tiền, cái này đâu phải là Tô quán chủ đang thu tiền?
Đây chính là tâm ý của Tô quán chủ với ông ta, thứ tốt như bùa Thiên Lôi này sao mà một chút tiền nho nhỏ có thể mua được? Mà giá tiền lại còn cực thấp.
Tiết đạo trưởng trịnh trọng nói: “Tôi sẽ luôn ghi nhớ tình cảm mà Tô quán chủ dành cho tôi. Sau này nếu có chuyện gì cần tôi hỗ trợ, nhất định tôi sẽ luôn có mặt!”
Tô Cẩm cất điện thoại, kinh ngạc nhìn ông ta, cũng không biết Tiết đạo trưởng lại đang tự não bổ ra chuyện gì nữa.
Có điều thấy ông ta đã sảng khoái như vậy thì đúng ngay lúc này trước mặt quả thật đang có việc cần làm.
Tô Cẩm chỉ vào đống đổ nát ở bên kia: “Hay là Tiết đạo trưởng xử lý cho xong đống đổ nát này được không?”
Nghe vậy, trên mặt Tiết đạo trưởng viết đầy mấy chữ tôi vui lắm, tôi vui lắm!
“Tô quán chủ đã tin tưởng tôi như thế, nhất định tôi sẽ làm thật tốt việc này!”
Xem ra Tô quán chủ đang cố ý bồi dưỡng ông ta, vận khí ông ta thật tốt! Để về rồi lại hỏi quán chủ nhà mình xem quán chủ có đồng ý cho ông ta đổi đạo quán để tiếp tục tu luyện hay không, nếu đồng ý thì ông ta cũng không ngại làm sư đệ của Sở đạo trưởng!
Sở Lâm: “???” Muốn làm sư đệ của tôi, ông đã hỏi tôi chưa? Tôi đã đồng ý chưa hả?
Ôi, ngày nào cũng có người muốn giành sư phụ với mình!
Cuộc sống này không hề dễ dàng mà!
Tiết đạo trưởng ở lại chỗ này, còn Tô Cẩm thì dẫn theo Nguyên Cảnh rời đi. Cô khẽ vỗ vai Nguyên Cảnh: “Chuyện anh bị mưu hại lần trước tôi đã điều tra rõ ràng rồi, chính là người sứ giả kia sai con rối quỷ ra tay với anh, mà toàn bộ quỷ trong hang động kia tôi cũng đã giải quyết hết.
Anh cứ yên tâm, thời gian tới đây sứ giả Thiên Uyên tuyệt đối sẽ không ra tay với anh nữa.
Bởi vì tự thân ông ta đã khó bảo toàn rồi.”