Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 308

Trước Tiếp

Con rối quỷ thở dài, vẻ mặt bi thương: “Những con quỷ bị bắt tới như chúng ta, dưới trận pháp, đều sẽ tạm thời không còn ý thức, giống như là con rối, bị anh ta kích phát tiềm năng, sau đó để cho anh ta sử dụng, sứ giả còn tiến hành giải đấu lớn từng nhóm, yêu cầu đám quỷ tiến hành chém giết, thắng được mới có cơ hội làm việc cho anh ta.
Nhưng, cho dù thắng, anh ta vẫn sẽ khống chế chúng ta, chỉ cho chúng ta một chút xíu ý thức tự do.
Chúng ta vẫn như cũ là con rối của anh ta, bị anh ta nắm giữ trong tay, anh ta nắm mạng của chúng ta, bất cứ lúc nào cũng có thể giải quyết chúng ta, một khi xảy ra chuyện, chúng ta sẽ trực tiếp hóa thành khói bụi, tiêu tan ở trên thế gian.”
Theo lời nói của nó, Tô Cẩm nhạy bén phát hiện một chuyện.
“Âm khí trên người ngươi đang từ từ giảm bớt.”
Trái tim con rối quỷ siết chặt: “Cô nhìn lầm rồi?” Nó nhỏ giọng nói.
Một giây sau, Tô Cẩm mười phần chắc chắn mở miệng: “Ngươi có thể che giấu âm khí.”
Vừa rồi những con quỷ bị cô tiễn đi kia, cô có quan sát tỉ mỉ, âm khí trên người chúng nó đều rất đậm, không hề giống mấy con quỷ ra tay với Nguyên Cảnh, có thể che giấu âm khí, âm khí rất mờ nhạt.
Duy chỉ có con quỷ trước mắt này, từ lúc vừa mới bắt đầu, âm khí trên người nó đã rất nhạt.
Mà bây giờ, âm khí trên người nó gần như sắp biến mất…
Tô Cẩm trong nháy mắt đã nghĩ đến mấy con quỷ có khả năng che giấu âm khí.
Có lẽ… suy đoán lúc đầu của cô, sai rồi.
Cũng không phải là những con quỷ này đều có thể che giấu âm khí, giống như kỹ năng mê hoặc của Từ Dương, cũng không phải là tất cả quỷ đều có, chỉ có số ít có thể kích phát ra kỹ năng, và sử dụng kỹ năng, mà dưới phần lớn tình hình, kỹ năng cũng không giống nhau.
Con rối quỷ đang quỳ trên mặt đất không nói thêm gì nữa, nó buông thõng đầu, vào giây phút âm khí hoàn toàn biến mất này, nó đột nhiên lao ra ngoài.
Đáng tiếc, nó đại khái là đánh giá thấp uy lực lá bùa của Tô Cẩm.
Cho dù uy áp thu lại, nhưng vào lúc nó nhảy lên đi ra ngoài, lá bùa cũng theo sát phía sau, vẫn cứ vây ở chỗ này, khiến cho nó không cách nào tiến lên.
Tô Cẩm không vui lắc đầu: “Không phải đã nói rồi sao? Ngươi nói một câu chuyện của sứ giả, ta đưa ngươi đi Địa phủ, làm sao còn phải trốn chứ?”
Con rối quỷ ngụy biện nói: “… Ta làm sao biết ngươi có lừa ta hay không?”
Nó đương nhiên phải lợi dụng kỹ năng của chính mình, thử chạy trốn một chút.
Tô Cẩm khẽ cười một tiếng: “Cho dù ngươi trốn thì đã sao? Ngoại trừ Địa phủ, ngươi còn có thể đi chỗ nào? Hay là nói, ngươi cảm thấy tự mình có thể đến Địa phủ? Không cần ta trợ giúp?”
Con rối quỷ: “Ta…”
Nó đương nhiên là muốn đi tìm tôn sứ, nói lại tình hình nơi này cho tôn sứ!
Đáng tiếc, lời còn chưa nói ra, đã bị Tô Cẩm cắt ngang.
“Hửm? Ngươi không phải là muốn đi tìm sứ giả của ngươi đấy chứ? Ngươi cũng không nghĩ một chút, nhiều quỷ như vậy cũng bị mất, chỉ còn lại có một mình ngươi còn sống… Sứ giả của các ngươi sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Ngươi thật đúng là làm con rối đến mức đầu óc cũng bị mất!”
Nào chỉ là đầu óc không dùng được, quả thực là đầu óc đều bị sứ giả ăn rồi.
Có điều chuyện này cũng không thể trách đầu óc nó có vấn đề, dù sao, ý thức của nó bị sứ giả nắm trong tay, dĩ nhiên sẽ lấy sứ giả làm chủ.
Mà những con quỷ kia còn chưa kịp trở thành con rối của sứ giả, phá trận pháp, ý thức lại trở về rồi.
Tô Cẩm thở dài, lá bùa lần nữa hạ xuống uy áp, cô hỏi: “Chạng vạng tối nay, ngươi và đồng bọn của ngươi có phải cùng nhau dự định mưu hại một người ở bên ngoài hay không? Đáng tiếc, không thành công…”
Lúc ấy con rối lỗ quỷ bối rối: “Không phải ngươi đi theo ta tới hay sao? Vậy sao ngươi tìm được nơi này?”

Trước Tiếp