
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
– Hể, ngươi tính là cái thứ gì, nói thả người là thả người? Nếu bổn tọa thả ngươi, chẳng phải rất là mất mặt? Con lừa đen không vui nói.
– Hừ! Trên bầu trời, một bóng người đạp bước đi xuống, là một lão già bề ngoài hơn sáu mươi, dáng người cao to, mái tóc đen ngang vai, gió núi thổi không ngừng tung lên, có uy thế như ma thần.
Tự nhiên rồi, có thể bước vào Kết Thai Cảnh, ai không phải là kỳ tài ngút trời, kiêu hùng một phương!
Hắn là Lâm Du Hoa, bởi vì con trai duy nhất của hắn bị người… không, bị một con lừa đặt mông ngồi lên, sắc mặt của hắn tự nhiên không dễ coi, trong mắt như muốn phun ra lửa.
– Dù tính ngươi là điềm lành trời giáng thì sao, lão phu vẫn sẽ giết ngươi! Hắn lành lạnh nói.
Con lừa đen dùng sức ngoáy mông, Lâm Thiên Hồ bên dưới phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng uất nghẹn. Hắn bị con lừa đen đè lên nghẹn thở, chỉ có thể hít thở bằng mồm, thế này khó tránh khỏi làm hắn hít phải mùi thối của con lừa, khiến hắn sắp tức đến nổ tung.
– Đáng chết! Lâm Du Hoa giận dữ, hắn đã nói đến mức này, nhưng con lừa đê tiện kia vẫn còn như vậy, đúng là quá đáng ghét. Hắn đánh ra một chưởng, trấn xuống con lừa đen.
Con lừa đen giơ móng đánh ra, một luồng gió hóa thành con lừa nhỏ nghênh đón Lâm Du Hoa.
Ầm!
Trong tiếng nổ, con lừa đen cùng Lâm Du Hoa đồng thời lui lại mười mấy trượng, trình tự lực lượng của bọn họ gần bằng nhau, một đòn này không ai chịu thiệt hay chiếm được ưu thế gì. Nhưng Lâm Thiên Hồ lại thảm, hắn ở dưới mông con lừa, lùi thẳng ra như thế, hắn như thành tấm giẻ lau, nghiền ra cái rãnh lớn dưới đất!
Ngay cả hắn là Linh Hải Cảnh thì sao, con lừa đen cố ý làm chuyện xấu, nửa người dưới của hắn bị ma sát nát ra, đau đến không ngừng kêu thảm.
– Nghiệp chướng!
Lâm Du Hoa hét lớn, Lâm Thiên Hồ là con trai duy nhất của hắn, nhìn như vậy làm hắn đau lòng muốn chết.
– Lão đầu thối, không phục thì cắn ta đi! Cuối cùng con lừa chịu đứng lên, lực lượng của Lâm Du Hoa không kém gì nó, nó còn ngồi trên người Lâm Thiên Hồ chống đỡ thì tự hạn chế chính mình, không thua cũng phải thua.
– Chết! Lâm Du Hoa đánh ra, hai tay vung lên liên tục, từng đạo khí kình tuôn trào, hóa thành vô số lưỡi dao, theo hắn điều khiến điên cuồng đánh về phía con lừa.
– Lão đầu thối, có gan thì tới đây! Con lừa đê tiện này chộp lấy Lâm Thiên Hồ, che ở đằng trước.
– Bỉ ổi! Lâm Du Hoa gầm lên, lại buộc phải thu hồi kình lực, hắn cùng con lừa “liên thủ”, Lâm Thiên Hồ chỉ còn nước bị phanh thây bỏ mạng.
– Bổn tọa thích! Con lừa đen không chút hổ thẹn, chỉ cần có thể chiến thắng đối thủ, mặc kệ nó đê tiện, hạ lưu, vô sỉ thế nào. Nó vốn đã không biết xấu hổ, ngược lại càng thêm đắc chí.
– Thả con ta ra, quyết chiến với lão phu! Lâm Du Hoa ngửa mặt gầm lên, sắp tức điên rồi.
– Ngươi căn bản không phải đối thủ của bổn tọa, tại sao bổn tọa phải tốn sức làm gì? Hiện tại con trai của ngươi ở trong tay bổn tọa, còn không mau quỳ xuống, dập đầu ba cái thật lớn, kêu 100 tiếng Lư đại gia. Bổn tọa sẽ miễn miễn cưỡng cưỡng thu các ngươi làm nhân sủng! Con lừa đen không biết xẩu hổ nói.
– Lão phu, lão phu… Lâm Du Hoa đã tức đến không nói thành lời, thật sự không biết phải nói gì nữa, giận dữ gầm lên, hắn lao ra phát động công kích con lừa.
Nhưng con lừa đen lại tiếp tục vô sỉ, chỉ đưa Lâm Thiên Hồ ra làm khiên đỡ đạn. Lâm Du Hoa đánh bên trái, nó liền đưa Lâm Thiên Hồ đỡ bên trái, đánh bên phải lại đem che bên phải.
Một người một lừa thực lực không chênh nhau mấy, cho nên con lừa đen có thể tùy ý làm bừa.
– Đ.M! Mấy chục chiêu công kích không có kết quả, nhưng trên người Lâm Thiên Hồ lại thêm vô số vết thương, sắc mặt Lâm Du Hoa ngày càng khó coi, không nhịn được phun ra một câu chửi tục.
Hắn là cường giả Kết Thai Cảnh, lúc này lại giận dữ đỉnh điểm, một câu Đ.M này quả nhiên oanh động trăm dặm, vang dội không ngừng.
Có thể khiến một vị nửa bước tiên nhân thất thố như vậy, có lẽ cũng chỉ con lừa đen này mới làm được.
– Lão già, không nhìn ra được ngươi cả một bó to tuổi rồi, vẫn còn lớn giọng được như vậy, có phải luyện đồng tử công hay không? Con lừa đen vừa tung móng công kích, trên miệng cũng tiến hành công kích tầng cao hơn. – Kỳ quái, nếu lão già kia luyện đồng tử công, vậy đứa con này ở đâu chui ra?
Nó chậc chậc chậc nhìn Lâm Du Hoa, lại nói: – Lão già, khẳng định bà già nhà ngươi cắm sừng ngươi rồi, đứa con này tuyệt đối là hàng giả, Lư đại gia giúp ngươi thanh lý môn hộ vậy!
– Cái rắm con mẹ ngươi! Lâm Du Hoa giận không thể át, đây là sỉ nhục trắng trợn, làm sao hắn nhịn được!
– Phì, chẳng lẽ mẹ ngươi không đánh rắm hay sao? Con lừa đen nói đảo ngược lại, nó đúng là không cần mặt không cần mũi mà.
Lâm Du Hoa không khỏi cứng lại, những lời này hắn có có thừa nhận hay không cũng sẽ không có gì hay ho. Cường giả võ đạo như hắn, có thể xông lên đến cảnh giới này, một là bản thân có thiên tư trác tuyệt, hai là không tu luyện không ngừng nghỉ. Đừng nhìn hiện tại hắn hơn 1000 tuổi, nhưng tiêu tốn thời gian vào tu luyện cũng đến 800 năm!