- Nó: Chào buổi sáng cô giáo *combo nụ cười sáng chói + chiếc răng khểnh đáng yêu*
- Cô: Ừm chào buổi sáng *dụi dụi vào lòng nó tìm chỗ thoải mái ngủ tiếp*
Nhưng bất chợt cô nhận ra là mình đang nằm trong lòng nó thì nhảy bật dậy hai bên tai đỏ bừng.
- Nó: (cô thật là đáng yêu ♡.♡)
- Cô: Cô…cô..c..ô..e..m..em dậy đi học đi trễ rồi kìa
- Nó: Hôm nay chủ nhật mà:)))). Cô vscn đi. Bác quản gia đã chuẩn bị bữa sáng rồi đó. – nói rồi nó mỉm cười đi ra khỏi phòng để lại cô với gương mặt vẫn chưa hết đỏ
- Cô: Trời Trịnh Lê An An mày đang làm gì vậy chứ. Thật là mất mặt *vò đầu bứt tóc*
15p sau
- Nó: *kéo ghế cho cô* Cô ngồi đi. Hôm nay chủ nhật mình ăn rồi đi chơi nha
- Cô: Cảm ơn em. Nhưng mà em mới bệnh dậy, ở nhà nghỉ ngơi đi.
- Nó: Cô ơi đi đi. Đi đi mà- vừa nói vừa cầm tay cô lắc lắc cộng với đôi mắt mong chờ kia đã làm cho cô khuất phục
- Cô: Thôi được rồi ăn xong rồi đi.
- Nó: Yeahh. Cô ăn đi em thấy dạo này cô ốm hơn nhiều rồi đó *gắp đồ ăn cho cô*
- Cô: Cô lại thấy cô đang mập ra thì có. Cũng tại em không, cho cô ăn quá trời. Giờ cô xấu xí rồi nè.
- Nó: Phải ăn mới có sức khỏe chứ. Với em cô luôn là người đẹp nhất. Với lại phải có thịt thì bóp mới đã chứ…hehe ->.->
Cô nghĩ tới chuyện tối qua thì đỏ mặt: Em là đồ biếи ŧɦáiiii >..