
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
Chào mừng bạn đến với cộng đồng truyện lớn nhất VN - Metruyen.tv
“Anh…” Bùi Vụ muốn nói rồi lại thôi.
Lộ Tịch Văn lại lộ ra nụ cười tự tin, kiêu ngạo: “Mấy ngày nay anh có phiền phức lắm không?”
“Cũng ổn.” Bùi Vụ trả lời, “Vết thương còn đau không?”
“Những cái này?” Lộ Tịch Văn tùy ý chỉ vào một chỗ: “Sớm không đau rồi. Đỉnh cấp chịu đau rất giỏi.”
“À?” Bùi Vụ giúp anh ấy nhớ lại: “Trước kia ở văn phòng không cẩn ý bị bút bi cứa vào mà nhắn cho em mười tin nhắn nói đau muốn chết là ai vậy?”
Lộ Tịch Văn ngượng ngùng cười.
Những đường nét lạnh lùng trên khuôn mặt anh đột nhiên trở nên dịu dàng, như thể mọi sự kinh tâm động phách trong khoảng thời gian này đều là ảo giác.
Quá sống động… Bùi Vụ nhìn khuôn mặt quen thuộc, trong lòng bỗng mềm nhũn. Cạu ôm lấy mặt Lộ Tịch Văn, đối mặt với anh ấy. Lộ Tịch Văn không dám nhúc nhích, sau đó cảm nhận được một sự ấm áp dịu dàng trên môi. Anh quả thực vừa kinh ngạc vừa vui sướng.
Chỉ sau nửa phút ngắn ngủi, Lộ Tịch Văn đã lấy lại quyền chủ động. Kỳ thuần phục là một tai nạn, anh không cần Bùi Vụ bất kỳ sự lấy lòng hèn mọn nào, giữa họ là bình đẳng.
Nhưng mà...
Lộ Tịch Văn vẫn không thể kiểm soát được bản thân.
Vì Bùi Vụ trong kỳ thuần phục thực sự rất bám người.
Đêm qua đã lăn lộn cả một đêm, vốn nghĩ Bùi Vụ có thể ngủ một ngày, kết quả Lộ Tịch Văn vừa rời đi Omega liền từ từ mở mắt.
“Anh không đi đâu cả.” Lộ Tịch Văn cam đoan.
Bùi Vụ không có sức để nói, ánh mắt luôn dõi theo anh.
Lộ Tịch Văn vừa đau lòng vừa muốn anh ngủ thêm một chút, vì thế triệu hồi Bạch Tuyết, nó tựa như một con gấu bông và nhét vào lòng Bùi Vụ. Nó xù xì và mang theo tin tức tố quen thuộc, Bùi Vụ cuối cùng cũng hài lòng.
Lộ Tịch Văn cảm thấy các chức năng cơ thể đang dần hồi phục.
Anh vừa vươn vai, cửa phòng mở ra.
Lộ Tịch Văn ra hiệu im lặng. Y tá và nhân viên an ninh vào phòng, đầu tiên xác định tình trạng, sau đó rón rén tiến vào.
Lộ Tịch Văn chiều chuộng Bùi Vụ, nhưng trước mặt người ngoài, anh tuyệt đối không phải là một Alpha dễ nói chuyện. Đặc biệt là ở C quốc, gia tộc Khoa Nặc Đặc từng bất khả chiến bại giờ đây bị anh giẫm nát dưới chân, Amos trong truyền thuyết một tay che trời bị anh dùng nắm đấm đưa vào nhà tù cao cấp.
Trong cuộc kiểm tra định kỳ, Lộ Tịch Văn để họ lấy một ống máu, sau đó nối một số thiết bị vào người mình.
"Mới mấy ngày đã hồi phục rồi sao?" Bác sĩ vừa thao tác một cách trôi chảy vừa nghĩ rằng Alpha đỉnh cấp đến từ phương Đông này thật sự quá khủng khiếp.
“Sóng não đã trở lại bình thường, nhưng vẫn hơi cao.” Bác sĩ nói.
“Không sao.” Lộ Tịch Văn nói: “Tôi có thể kiểm soát. Tất nhiên, tôi sẽ hợp tác với các anh.”
Bác sĩ vội vàng gật đầu, làm xong mọi thứ rồi vội vàng dẫn mọi người rút lui một cách có trật tự, như sợ chọc phải thứ gì đó vậy.
Nửa giờ sau, Lộ Tịch Văn thông qua điện thoại trong phòng yêu cầu họ mang vào một máy chạy bộ, sau đó mang cả điện thoại di động và máy tính của anh và Bùi Vụ vào.
Điều này hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu, các sản phẩm điện tử sẽ gây nhiễu kết quả giám sát.
Đối với điều này, Lộ Tịch Văn nói: “Những rắc rối trong nước, anh sẽ xử lý giúp tôi chứ?”
“…”
Phương Tiêu an ủi bên ngoài: “Nghe lời anh ấy đi. Anh cũng không muốn con sói trắng phá nát tòa nhà bệnh viện này đâu, mọi người xử lý tình huống cụ thể một cách cụ thể đi.”
Hai mươi phút sau, mọi thứ đã sẵn sàng.
Lộ Tịch Văn tạm thời hài lòng. Anh ta qua lớp quần áo nhéo nhéo một vòng cơ bắp gầy guộc trên người, rất không vui. Vì vậy anh đã ở trên máy chạy bộ hai giờ mới xuống. Trên giường, Bùi Vụ và Bạch Tuyết đã thay đổi tư thế.
Lớp lông xù xì tự nguyện làm gối nhỏ cho Omega, Lộ Tịch Văn cười đi tới, đắp chăn cho Bùi Vụ.
Lộ Tịch Văn tắm rửa xong bắt đầu làm việc. Các loại văn kiện bay vào như bông tuyết, trong đó có báo cáo ngắn gọn hiệu quả của Lam Triết, vừa than thở cuộc sống áp lực gần đây, nói thẳng là đã không chịu nổi, hy vọng anh có thể sớm trở về và những điều tương tự.
Khi nói đến lần thứ 8, Lộ Tịch Văn mất kiên nhẫn. Một câu “tiền thưởng tăng gấp ba, thêm vào đó là chi trả toàn bộ chi phí du lịch một lần” đã biến Lam Triết thành một cỗ máy hoàn hảo.
【Lộ Tổng yên tâm, có tôi ở đây.】
Lam Triết gõ chữ cực nhanh.
【Chỉ là một cuộc họp cổ đông, chuyện nhỏ.】
【Lộ Tổng có thể hồi phục tốt và đi tuần trăng mật với trợ lý Bùi.】
Lộ Tịch Văn vẫn thích dáng vẻ tự mình chống đỡ cả thiên hạ của trợ lý Lam.
Lộ Tịch Văn trả lời: 【Chấp nhận đề nghị.】
Lam Triết nuốt xuống một ngụm máu cũ: 【Chúc tuần trăng mật vui vẻ.】
Chờ thoát khỏi giao diện trò chuyện, Lam Triết đột nhiên đứng dậy, như một thùng thuốc súng phát nổ từ văn phòng. Hắn đi đến đâu là "bùm bùm" đến đó, không để lại một ngọn cỏ. Hắn không ở trên đường đi đòi nợ thì cũng đang đi đòi nợ.
“Tại sao báo cáo tổng hợp quý trước chưa đưa cho tôi? Nhanh lên!”
“Giám đốc Lý, nếu anh còn cởi đôi giày da thối kia ra trong giờ làm việc, tôi sẽ xin trợ cấp tai nạn lao động đấy.”
“Phòng kế hoạch…”
Toàn bộ công ty Xướng Vinh lập tức gà bay chó chạy.
Ô ô ô, Lộ Tổng và trợ lý Bùi, khi nào hai người mới về vậy?
Lộ Tịch Văn đang nghiên cứu xem ở C quốc có chỗ nào vui chơi.
Anh lướt qua hàng chục bài hướng dẫn, cảm thấy đi đâu cũng được, duy nhất có một cái hang động đá vôi, hình thành trên hồ Khải Tư Gia, mặt hồ gợn sóng, quanh năm trong suốt nhìn thấy đáy. Bên trong có một loại cá sương mù bạc đặc sản của địa phương. Tương truyền người đi qua hang động đá vôi sẽ khỏe mạnh bình an cả đời.
Lộ Tịch Văn đánh dấu.
Nhân viên y tế sợ Lộ Tịch Văn không chịu nổi, nhưng điều đó không tồn tại. Ở cùng phòng với Bùi Vụ trong kỳ thuần phục, anh được hưởng thụ sự phụ thuộc thân mật của Omega từng khoảnh khắc. Lộ Tịch Văn vừa đau vừa sung sướng, và cơn đau đó, đến từ những lúc Bùi Vụ không ổn, anh ấy chỉ có thể đi tắm nước lạnh.
Sau đó, tắm nước lạnh không còn tác dụng, Lộ Tịch Văn hỏi bên ngoài có thể đưa vào một thùng băng không, anh cần hạ nhiệt độ.
"Đúng là đỉnh cấp có khác," mọi người kinh ngạc vỗ tay.
Lại một buổi sáng tươi đẹp, Lộ Tịch Văn tỉnh dậy trước. Anh quen thuộc ôm lấy Bùi Vụ. Chờ Omega rúc vào lòng mình, như ôm một đám mây. Giọng nói cũng mềm mại, dù là gọi "Tịch Văn" hay "Lộ Tịch Văn", giọng đều như ngâm trong mứt hoa quả, ngọt ơi là ngọt.
Ôi, Lộ Tịch Văn đã mong chờ.
Nhưng mà...
“Bốp!” Bùi Vụ tát một cái vào mặt Lộ Tịch Văn, đẩy anh ra rồi thuận thế đứng dậy. Người còn hơi choáng váng, vén chăn xuống giường một cách gọn gàng, sau đó vào phòng tắm rửa mặt.
Lộ Tịch Văn: "???"
Vợ tôi đâu rồi!
Lộ Tịch Văn gọi điện thoại thăm hỏi bác sĩ với tốc độ ánh sáng. Câu trả lời nhận được là: “Vì tin tức tố của ngài cung cấp quá dồi dào, kỳ thuần phục của Bùi tiên sinh có lẽ đã qua rồi.”
Lộ Tịch Văn cúp điện thoại, có chút nhạt nhẽo.
Bùi Vụ tắm xong, bước ra với tinh thần sảng khoái. Tốt rồi, cả hai đều đã tỉnh táo.
“Có thể xin kiểm tra cuối cùng.” Bùi Vụ nói.
Lộ Tịch Văn không trả lời, chỉ chống cằm nghiêm túc nhìn chằm chằm Omega.
“Nhìn gì?”
“Không có gì.” Lộ Tịch Văn cười nói: “Vừa nãy còn có chút mất mát vì em không còn bám người nữa, nhưng nhìn thấy trợ lý Bùi như thế này, anh vẫn rất thích.”
Bùi Vụ suýt nữa không tiếp nổi viên đạn bọc đường này.
Đọc truyện không quảng cáo và nhiều tính năng